Truyện Femdom – Giám đốc Thanh hầu hạ nhân viên Thúy Hà – Chương 02: Giám đốc Thanh đã quỳ được dưới chân Thúy Hà
Những ao ước và lúng túng run rẩy đó, Th. hỏi ý kiến Trần Minh. Nhiều ngày trôi qua như vậy, Th không dám cất tiếng để thỏa lòng ao ước, cũng không đủ can đảm quỳ dưới chân Thúy Hà.
Hôm sau rồi hôm sau nữa, Thúy Hà vào phòng Th liên tục nhưng mặt nàng nghiêm lắm, Th. không dám nhìn vào nàng, ngay cả khi nàng đưa tay kéo quần như mọi khi. Rồi hơn tuần trôi qua, Th chỉ đứng lên, chạy theo đứng trong cửa nhìn lén theo dáng đi của Thúy Hà khi nàng đã rời khỏi phòng làm việc. Làn vải mỏng của chiếc quần vàng ẩn hiện ren quần lót bên trong, ôm lấy bờ mông nàng làm cho Th. chỉ muốn qùy xuống dục mặt vào
Rồi một hôm, sau khi rời bàn làm việc của Th, Thúy Hà đến tận cửa, đưa tay kéo dây quần, dáng đứng nghiêng nghiêng hình như nhìn lại bàn Th. Nghe lời Minh chỉ bảo, Th lấy hết can đảm, hít thật sâu vào rồi cất tiếng, giọng lạc hẳn đi: Muôn tâu …muôn …tâu .. Chuyện gì vậy anh – Thúy Hà quay hẳn người lại, lại đưa tay kéo dây quần, nhìn Th. nhoẻn cười Dạ …dạ ..- Th run như cầy sấy, nghe lời Trần Minh, đứng ngay khỏi ghế Giám đốc, ngước nhìn Thúy Hà với đôi mắt van lơn, rồi từ từ quỳ xuống.
Đúng như Minh dự đoán, nhìn Th như vậy Thúy Hà đưa tay bấm khóa cửa phòng ngay lập tức. Mọi động tác Th. đều làm như Minh chỉ dẫn, nhưng run quá Th chỉ chống được hai tay xuống đất, ngước đầu lên, mà không bò lại được chân Thúy Hà. Nàng nhìn chàng giám đốc của mình đang run như cầy sấy mà mỉm cười.
Nhìn Th run rẩy hồi lâu, nàng lên tiếng Lại đây, lết bằng hai đầu gối lại đây chứ.. – nàng lấy tay làm hiệu Dạ …tâu …- Th run lập bập, hai chân tê cứng không nhấc gối được, ngước nhìn Hà lẩm bẩm run run Sao, sao không lại đây ? – nàng búng ngón tay tinh nghịch, đứng dựa lưng vào cửa ra vào, nhìn Th quỳ mà run rung cả hai gối.
Thời gian trôi qua nhiều phút. Thúy Hà cười khanh khách, “ Sao vậy anh, muốn làm nô lệ cho em mà không lết bằng gối được à, làm sao hoàn thanh nhiệm vụ của nô lệ được “ – vừa cất giọng Huế nàng nhẹ nhàng vừa mở cửa rời bước.
Th tiếc ngẩn ngơ, vội vàng bò theo đến cửa, cúi đầu qua khe cửa nhìn theo gót chân nàng đầy tiếc nuối.
Tội nghiệp anh chàng giám đốc quá – Trần Minh nói vậy khi nghe Th tường thuật lại: Thế rồi sau đó thì sao ? – Trần Minh hỏi Th. Những lần sau khi vào phòng mình, nàng tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra. Mày có nhắc lại không, có xin lỗi nàng không ? Trời ơi, làm sao tao dám, run quá không nói được nên lời nào ? Thôi mày có cao kiến gì không ? Chỉ tao với – Th năn nỉ Minh Các bạn có cao kiến gì hướng dẫn cho Th không ? Không biết Trần Minh giúp Th cách nào đây ?