Liên mệt mỏi mở cửa căn phòng khách sạn sang trọng. Cùng là những kẻ mở cửa căn phòng này, nhưng họ thì là những vị khách được ở trong này và tận hưởng mọi sự tiện nghi của nó, còn cô thì chỉ là một phần trong vô số sự tiện nghi mà khách sạn cung cấp cho khách hàng. Cô chỉ là một người dọn phòng.
Nghĩ đến điều đó, Liên không khỏi thở dài.
Khi bước vào căn phòng đó, Liên thoáng chút giật mình. Ở trong toilet là một gã đàn ông đang bị trói trong một tư thế kỳ lạ. Hắn bị trói gập tay ra sau lưng, phần đầu bị cúi sát sàn nhà, mông chổng lên cao do sợi dây buộc cổ quá ngắn khiến hắn không thể ngẩng đầu lên.
Gã đàn ông khốn khổ bị trói và bị lột trần như một con vật. Ai lại có thể làm những việc nhẫn tâm như vậy được nhỉ? Và tại sao hắn lại cam chịu như vậy?
Có lẽ nếu đây là lần đầu bắt gặp cảnh này, trong đầu Liên sẽ nảy ra hàng loạt câu hỏi như vậy. Không, cô cũng sẽ chẳng có tâm trí thắc mắc, thay vào đó cô sẽ phát hoảng lên và gọi người đến giúp. Nhưng thực tế thì, Liên đã quá quen với cảnh này.
Đi làm từ năm 18 tuổi, Liên đã có gần 10 năm thâm niên trong nghề buồng phòng ở các khách sạn, resort. Đã rất nhiều lần, cô vào dọn phòng cho khách và bắt gặp một gã đàn ông, hoặc đôi khi là một người phụ nữ bị lột truồng, bị trói, bị xích trong phòng. Ban đầu thì cô sợ hãi không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng giờ thì cô đã biết đó là BDSM.
“Những trò chơi tình dục bệnh hoạn của lũ thành phố nhiều tiền!” – Liên luôn nghĩ như vậy khi bắt gặp một slave bị trói trong phòng. Cô khinh bỉ, ghê tởm những kẻ như thế.
Nhưng rồi khi đã gặp quá nhiều, cô cũng chẳng còn hơi đâu để tâm đến nữa. Liên đâm ra thờ ơ, lãnh đạm. Ngay như chính gã đàn ông cô vừa bắt gặp bị trói trong phòng này, cô chỉ coi đơn giản như vừa bắt gặp một con chó bị xích mà thôi. Mặc kệ gã đàn ông biến thái, Liên tập trung vào công việc dọn phòng của mình.
Gã đàn ông có chút ngọ nguậy. Hắn biết người đang ở trong phòng không phải chủ nhân của gã. Nhưng gã cũng không thể quay mặt lại để nhìn xem đó là ai, cũng không đủ dũng cảm để nói một câu nào thanh minh. Có lẽ hắn đang xấu hổ vì bị người khác bắt gặp trong tình trạng nhục nhã như vậy. Hơn hết, chắc hắn cũng thắc mắc vì sao người lạ trong phòng không hề tỏ ra hoảng hốt hay tìm cách cởi trói cho hắn.
Dọn dẹp xong, Liên ngồi xuống chiếc ghế đệm trong phòng khách, nơi nàng vẫn có thể nhìn rõ tên nô lệ đang bị trói trong toilet.
Hình như 2 vị khách thuê phòng này là một cặp tình nhân khá trẻ đẹp. Vậy gã đàn ông bị trói ở đây là thế nào? Đơn giản là một tên nô lệ hay là chồng, là người yêu của cô gái? Tại sao việc bị hành hạ và đánh đập như vậy lại có thể khiến hắn thích được nhỉ?
Liên cũng vài lần bị chồng đánh và cô chưa bao giờ thấy thích điều đó. Cô chỉ cảm thấy căm hận. Liên bỗng nghĩ về cuộc sống của mình. Cô không quá xinh hay chân dài nhưng vẫn luôn tự hào về làn da trắng mịn tự nhiên cùng cặp mông to tròn mắn đẻ, những thứ giúp cô trở thành cô gái được nhiều gã trai trong lòng say mê. Giá như nhà Liên có điều kiện cho cô ăn học đến nơi đến chốn, có lẽ cô sẽ thoát ly được cái làng nghèo khó, lên thành phố học đại học, và với ngoại hình của mình, ít nhất cũng sẽ kiếm được việc làm trong một công ty và cưới một anh chồng thành phố tầm tầm. Cuộc đời cô đáng lẽ đã rất khác.
Nhưng thực tế thì sao, học chưa hết cấp 3, Liên đã phải bỏ học và bị bố mẹ bắt cưới một gã cùng làng – 1 kẻ cô không hề yêu. Sau khi cưới, hắn bắt cô đẻ liên tiếp 2 lần và đều sinh con gái. Nếu không phải do gia cảnh thiếu thốn, có lẽ hắn sẽ còn bắt cô đẻ tiếp cho đến khi nào đẻ được con trai thì thôi. Hắn bắt đầu uống rượu và thường đánh đập cô. Thật may, cô có công việc này, vừa để cho con ăn học, vừa đỡ phải đụng mặt gã chồng khốn kiếp.
Nghĩ đến chồng, lửa giận trong người Liên bỗng bùng lên. Cô không nhận ra là mình đã trở nên căm ghét lũ đàn ông từ khi nào. Cô đã rất muốn trả thù đàn ông. Trước tiên là trả thù gã chồng, nhưng cô chưa đủ dũng khí. Cô chợt muốn trút giận lên cái gã đàn ông đang bị trói trong toilet kia.
– “Đúng rồi, hãy coi hắn như gã chồng nhà mình”.
Nghĩ vậy, Liên quả quyết đứng dậy, chậm rãi bước vào toilet. Cô nhìn cặp mông đầy những vết roi hằn lên đó, khẽ đưa chân đạp vào đó, nói:
– Tội nghiệp, chắc mày thường xuyên bị chủ đánh nhỉ?
– Ư..ư
– Sao, không nói được à? Hay làm chó lâu quá rồi quên cách nói của người?
Liên vuốt nhẹ 2 bên mông của tên nô lệ. Hắn sẽ rùng mình vì nhột và kích thích. Cô tiếp tục đưa tay nhè nhẹ trượt xuống dưới phần háng, rồi túm lấy con cu của hắn, vốn đã hơi cương nhẹ lên, giờ dưới sự kích thích của Liên thì đã cứng như một khúc gỗ.
– Ái chà, đã dựng lên thế này rồi? Bị trói, bị đánh thế này mà mày vẫn sướng được à, đúng là đồ chó biến thái – Liên chế nhạo
Nói rồi Liên đi đến trước mặt tên nô lệ, túm tóc hắn giật ngửa mặt lên.
– Trông mặt mũi cũng sáng sủa, tri thức thế này, vậy mà lại thích làm chó hả. Sao mày ngu quá vậy hả, để cho người ta trói, người ta đánh chửi, mà mày vẫn cam chịu, vẫn sướng được, mày không đáng làm đàn ông., không đáng làm con người.
Liên bất ngờ tát mạnh vào mặt tên nô lệ 2 phát.
– Mẹ mày chứ, mày dám nhìn tao rồi cu mày cương lên hả? Mày thèm tao à? Thứ chó như mày mà muốn đụ tao chắc? Mày chỉ là chó thôi. Hiểu chưa? Hiểu chưa? Hiểu chưa?
Mỗi câu “Hiểu chưa”, Liên lại tát cho hắn 1 cú đau điếng. Hai má của tên nô lệ đã đỏ nhừ.
– “Haha, không ngờ cái trò hành hạ đàn ông này lại thú vị, sảng khoái như vậy” – Liên thầm nghĩ.
Cô cởi trói cho tên nô lệ, cầm dây xích cổ hắn và lôi ra phòng khách. Cô tin rằng tên nô lệ này sẽ không dám giở trò gì với mình. Quả đúng thật, hắn ngoan ngoãn bò theo chân cô như một con chó thực thụ. Cô quyết định sẽ làm nhục hắn cho hả dạ.
– Lũ chúng mày, không đáng được đối xử như con người – Liên gằn giọng nói – chui qua đi! Chui qua háng tao như một con chó đi. Vừa chui vừa sủa tiếng chó!
Hành động này thì đã quá quen thuộc với tên nô lệ. Hắn khéo léo và nhanh nhẹn chui qua háng của Liên. Mỗi lần chui qua, hắn lại cố ngước mặt cao lên để đầu và mặt hắn khẽ cọ vào háng của Liên. Hành động này cũng khiến Liên có chút kích thích.
Cô khẽ nổi gai ốc vì những cọ xát nhẹ nhàng đó của tên nô lệ. Nhưng trên hết, đó là một cảm giác thống trị vô cùng hả dạ. Lũ đàn ông luôn ăn to nói lớn, coi thường phụ nữ giờ đây phải ngoan ngoãn chui qua háng cô như một con súc vật, điều đó thật thú vị.Liên khép chân, kẹp chặt đầu của tên nô lệ dưới háng mình, rồi cô vớ lấy cây roi trong phòng và quất liên tiếp vào mông đít hắn.
– Súc vật! Súc vật! Tao đánh cho mày chừa! Súc vật.
Mọi giận dữ dường như được dồn vào những cú đánh.
Tên nô lệ tru lên vì đau đớn. Hắn đã từng bị cô chủ cậu chủ đánh đập nhiều lần nhưng chưa bao giờ cảm thấy bị đánh đau như vậy. Mông đít vừa hết đau từ những trận đòn của chủ nhân giờ đây lại hằn lên và bỏng rát vì những cú quật roi của người phụ nữ xa lạ.
Tên nô lệ không chịu nổi nữa. Hắn cố thoát ra khỏi háng Liên, rồi ôm chặt lấy chân cô, van xin:
– Con xin cô, con xin cô, con đau quá rồi, đừng đánh con nữa
– À, đau quá phải nói tiếng người rồi hả, nhưng ai cho mày nói tiếng người? – Liên tặng cho hắn 2 cái bạt tai – sủa đi rồi tao tha cho.
Tên nô lệ vội sủa ăng ẳng lên, mặt cũng nhòe nhoẹt nước mắt. Ánh mắt toát lên vẻ van lơn, lo sợ, trông vừa thảm hại lại vừa đáng thương. Cảnh đó khiến lửa giận trong Liên nguội bớt.
Có lẽ cô đã hơi tàn nhẫn. Có lẽ nên chơi đùa với tên nô lệ này một cách nhẹ nhàng hơn.Nghĩ vậy, Liên chống đầu gối lên chiếc ghế đệm, quay mông lại phía mặt tên nô lệ, ra lệnh:
– Được rồi, tao không đánh mày nữa mà thưởng cho mày đây. Hôn mông tao đi. Chẳng phải mấy con chó hèn hạ như mày thèm nhất là được úp mặt vào đây hay sao?
Liên nói đúng. Chẳng đợi cô ra lệnh đến lần thứ hai. Tên nô lệ đã ngoan ngoãn dí mặt vào mông cô, hít lấy hít để. Tuy Liên không trẻ đẹp như cô chủ của hắn, nhưng quả thực cặp mông thì vô cùng to, đầy đặn. Chiếc quần âu đen đồng phục nhân viên của Liên như càng khiến cặp mông thêm hấp dẫn. Khi nhìn thấy những đường gân mờ mờ của chiếc quần lót bên trong ẩn hiện qua lớp quần ngoài, con cu của tên nô lệ đang xìu xuống vì đau ngay lập tức chào cờ.
Như đọc được suy nghĩ của hắn, Liên không ngại ngần đưa tay kéo quần ngoài của mình xuống. Có lẽ chính nàng cũng cảm thấy kích thích khi mũi và miệng của tên nô lệ cọ nhè nhẹ mông mình.Cởi bỏ chiếc quần đen bên ngoài, cặp mông của Liên đập vào mắt tên nô lệ trông còn to hơn. Chiếc quần lót màu kem đã hơi cũ, không được sexy như những chiếc quần lót của cô chủ hắn. Da mông của Liên cũng có vài đốm thâm, không trắng mịn như cô chủ. Nhưng không hiểu sao chính những chi tiết đó lại càng kích thích tên nô lệ. Hắn đặt môi hôn nhẹ lên 2 bên mông của Liên, ngừng vài giây như để thưởng thức rồi mới úp thẳng mặt vào giữa đít của cô và hít thật sâu. Mùi mồ hôi đọng nơi đít quần Liên suốt một ngày làm việc liên tục không hề dễ ngửi nhưng điều đó càng khiến tên nô lệ thêm nứng. Hắn chỉ liếm một chút, chiếc quần đã ướt đẫm. Có lẽ còn là nước của Liên nữa.
Không đợi Liên ra lệnh, tên nô lệ chủ động tụt luôn quần lót của cô ra. Hắn thè lưỡi, thọc vào giữa khi đít cô và liếm lên xuống liên tục. Liên nổi gai ốc vì kích thích, khẽ rên lên. Cô đưa tay ra sau túm đầu hắn, ấn mạnh hơn nữa vào đít mình.
– Ư..ư… liếm sâu nữa đi. Mạnh nữa lên…
Chưa bao giờ Liên được trải qua một cảm giác như vậy. Hóa ra được kẻ khác liếm đít cho nó lại đem đến một khoái cảm tuyệt vời như vậy. Chồng cô chưa bao giờ làm điều đó, và có lẽ sẽ không đời nào hạ mình phục vụ cô và cho cô những cảm giác sung sướng như vậy.
Lưỡi của tên nô lệ đã trượt dần xuống l*n của Liên, giờ đây cũng đã ướt nhoẹt. Chỉ 1 lúc, cô đã không chịu được nữa. Cô quay người lại, nằm ngửa ra ghế và nói:
– Nhanh lên, đút của mày vào l*n cô đi! Đụ cô đi!Lời đề nghị quá bất ngờ.
Tên nô lệ không bao giờ nghĩ mình còn có cơ hội được đụ một người phụ nữ, với tư cách là một con người nữa. Hắn đã quen phải phục vụ chủ nhân bằng lưỡi và mồm rồi. Hắn do dự vài giây rồi cũng đút con cu của mình vào. Đã bao lâu rồi hắn không được đụ. Hắn đẩy mạnh, Nhưng chưa đầy một phút, bản năng con vật trong người hắn lại trỗi dậy lấn át bản năng đàn ông. Con cu của hắn dần xìu xuống. Không được rồi, hắn đã quá quen với việc hầu hạ cô chủ như một con chó. Hắn không thể quan hệ như môt người đàn ông bình thường được nữa.
Liên cũng nhận thấy ngay điều đó. Khi rút ra, con cu của tên nô lệ đã xìu xuống phân nửa. Nét mặt của hắn lộ rõ vẻ thất bại và xấu hổ, ngượng ngùng. Thế nhưng Liên lại không cảm thấy giận dữ hay khinh bỉ. Bất giác trong cô dâng lên sự thương cảm. Hắn quả là một tên tội nghiệp.
– Được rồi, vậy quỳ xuống đất, liếm chân cô đi – Liên ra lệnhTên nô lệ mừng rỡ khi được quay trở lại vị trí của hắn.
Hắn quỳ xuống trước mặt Liên, nâng bàn chân cô lên và cho cả vào miệng. Cô dùng ngón tay tự cho vào l*n mình vào bắt đầu thủ dâm.
– Vừa liếm vừa thủ dâm cho tao xem đi!- Liên ra lệnh.
Vậy là một tay tên nô lệ đỡ lấy chân Liên, một tay hắn bắt đầu cầm lấy con cu của mình và sục. Chẳng rõ ai đã ra trước. Cả 2 đều nằm ra đấy, vừa thở vừa nghĩ ngợi điều gì đó. Cho đến khi tiếng chuông điện thoại của Liên đưa cả 2 về thực trạng, họ mới choàng tỉnh. Tên nô lệ chủ động lau dọn đống bừa bãi mà 2 người vừa bày ra trong khi Liên mặc lại quần và sửa sang đầu tóc.
Xong đâu đó, Liên lại dắt tên nô lệ vào toilet và trói lại đúng y như tư thế ban đầu của hắn. Chẳng ai nói với ai một câu nào về những gì vừa xảy ra. Trước khi ra khỏi phòng, Liên khẽ nhìn lại lần nữa. Cặp mông đầy vết roi của tên nô lệ vẫn chổng lên như lúc đầu cô bước vào. Có lẽ họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau. Thậm chí sẽ chẳng còn nhớ mặt. Nhưng những trải nghiệm vừa có được, Liên sẽ không quên. Dường như một sức mạnh mới đã xuất hiện bên trong Liên. Ngay khi hết ca làm, việc đầu tiên cô làm sẽ là về nhà và làm đơn ly dị với gã chồng.