Sáng thứ 7, không gian trong khu dân cư sang trọng vẫn yên tĩnh như mọi ngày. Không có những tiếng gà gáy, chim hót, chó sủa hay tiếng lao xao chợ sớm thường thấy ở bất kì khu thị dân nào. Nhưng như một thói quen, Hương tỉnh dậy khi đồng hồ đã điểm 5h30 phút. Ngày thường, nàng cũng dậy giờ này để sửa soạn trang điểm, ăn sáng rồi lên trường với những bài giảng của mình. Nàng vươn vai, rồi nhanh chóng lấy lại tỉnh táo. Nhưng chưa vội bước xuống giường, nàng cất giọng:
- Nam, vào đây cô bảo !
Nàng nghe tiếng lạch cạnh, rồi từ nhà vệ sinh trong phòng ngủ của nàng, chàng trai tên Nam lồm cồm bò ra tiến về phía thành giường nàng. Chàng trai này nàng nhận dạy 10 hôm nay theo chỉ thị của chị Hạnh hiệu trưởng, nay cũng sắp kết thúc khóa đào tạo. Về cơ bản cũng biết làm theo những yêu cầu của nàng rồi. - Sáng nay có một bạn mới đến học nên em không phải hầu cô như mọi hôm nữa. Cô hẹn bạn ấy 6 giờ đến. Chắc đang đợi ở cửa đấy, em ra mở cửa cho bạn ấy rồi dẫn bạn ấy vào nhà vệ sinh ngoài phòng khách nhé.
- Dạ vâng ạ, em cám ơn cô ! – Thằng bé cuống quýt
- Có vẻ hớn hở nhỉ! Thoát hầu cô sáng nay nên vui quá à?
- Dạ, em không dám ạ !
- Lại không à, đứa nào mới như em được hoãn học buổi nào chả mừng rơn. Nhưng em yên tâm, mấy ngày nữa hết 2 tuần cô sẽ vẫn phải đảm bảo em làm việc được như các bạn khác. Thôi ra mở cửa đi.
- Vâng ạ.- Chàng trai nói rồi bò ra phía cửa phòng, rồi đứng dậy mở cửa ra ngoài. Nó biết chàng trai đến đây vào lúc 6h sáng là để làm gì. Cô Hương có thói quen thực hiện nhu cầu của mình vào lúc 6 h sáng. Mất khoảng nửa tiếng, 6 rưỡi cô sẽ ra ăn sáng rồi đi làm. Nhưng hôm nay là thứ 7, lại là học trò mới thì chắc là cô sẽ dành thời gian cho nó lâu hơn. Dù sao nó thoát được lần nào tốt lần đấy. Nó biết đến việc này trước khi nó đồng ý để các cô đào tạo nó. Nhưng khi bước vào rồi nó vẫn không thể tưởng tượng là sẽ kinh khủng đến vậy. Trót bước chân vào rồi thì đâu còn cách nào khác đâu.
Nó mở cửa, đúng là một chàng trai , chắc là khóa dưới , đang đứng đợi sẵn, chắc ngại nên không dám bấm chuông cửa. - Em chào anh, em là Minh học sinh của cô Hương, đến học phụ đạo.
- OK ! Nó lạnh lùng đáp, cố giấu đi nụ cười bột phát.Minh đã nói đúng mật khẩu, nên nó chỉ việc mở cửa cho Minh vào rồi đóng cửa lại.
Minh tần ngần đứng đợi Nam khóa cửa xong. Nhà vệ sinh ở ngay gần cửa ra vào căn hộ, nên Nam chỉ luôn đường cho Minh: - Vào đây đi em.
Cũng đã được đào tạo mấy hôm, Minh hiểu ý nên lặng lẽ mở cửa nhà vệ sinh rồi bước vào. Nam bước theo sau. - Biết thủ tục rồi chứ ?
- Vâng em biết rồi, có gì anh chỉ bảo thêm ạ.
Nói rồi, Minh từ từ cởi quần áo của mình treo lên móc. Thân hình hơi mập xíu của Minh chỉ còn lại chiếc quần sịp trên người. - Cứ quỳ trong này đợi anh ra báo cô .
- Vâng ạ.
Minh vừa quỳ xuống sàn thì Nam đã lấy ra cuộn bang keo. Trong vài phút, Nam đã dùng bang keo quấn trói chặt 2 tay Minh trước bụng. - Anh ơi, cho em hỏi chút cô có nghiêm không ạ?
- Cô nghiêm chứ. Nhưng yên tâm cứ làm theo lời cô bảo thì cô không phạt gì đâu. Tại em mới thì mới phải trói thôi chứ anh được cô bỏ trói mấy ngày hôm nay rồi. Chứ nhiều cô khác vẫn bắt trói đấy.
- Thế anh cũng đang học ạ?
- Uh!
- Anh…anh làm tốt chưa ạ ?
- Tạm tạm! Phải cố thôi ! Đằng nào cũng phải làm thì cố mà làm, không lại ăn thêm đòn thiệt thân !
- Em vẫn ..chưa quen được anh ạ dù em cố lắm rồi.
- Ai chả thế em. Em mới mấy ngày đầu mà. Anh cũng đỡ đỡ hai ba hôm nay thôi, chứ mấy hôm đầu cũng khủng hoảng lắm. Thực ra anh em mình thế nào các cô hiểu hết nên cứ làm theo rồi quen dần em ạ !
- Em vẫn sợ lắm anh ạ ! Giá như em không bị rơi vào hoàn cảnh nào.
- Thôi ! Không nói nhiều cô lại bực lên thì khổ. Em biết là sẽ còn phải làm việc rất nhiều đấy chứ không đơn giản là học thế này đâu. Thôi anh ra mời cô vào đây. Đến giờ cô đi vệ sinh rồi.
Lúc nãy trong nhà vệ sinh phòng Hương thì Nam cũng chỉ mặc một chiếc quần sịp trực từ tối. Khi ra mở cửa cho Minh thì Nam cũng chỉ khoác thêm một chiếc quần short và một chiếc áo phông. Giờ Nam lại cởi chiếc áo phông và quần short của mình ra treo lên móc rồi ra khỏi nhà vệ sinh lớn, đến bên phòng Hương gõ cửa nhẹ. - Vào đi!
Nam khẽ mở cửa, quỳ xuống rồi khẽ đẩy cửa bò vào: - Thưa cô, em chuẩn bị xong rồi ạ. Em mời cô ra ạ !
- Uhm. Mang cho cô bàn chải, khăn mặt với thuốc đánh răng sang cho cô.
Hương đang ngồi trên giường , tranh thủ lướt Facebook. Nàng bỏ điện thoại sang một bên rồi đi ra khỏi phòng. Nam bò lẽo đẽo theo sau chân nàng cùng những thứ đồ nàng dặn. Nàng đi qua phòng khách rồi mở cửa nhà vệ sinh lớn.
Mở cửa, nàng nhẹ nhàng bước vào không gian thánh địa của nàng. - Em chào cô ạ !
Nàng chỉ gật đầu chào lại Minh mà không nói gì. Nàng tiến về phía bồn rửa mặt, soi gương chỉnh trang lại tóc. Cơ thể của nàng ẩn hiện sau làn váy ngủ mỏng manh, để hằn lên bộ đồ lót đen quyến rũ. Nam dâng lên bộ đồ vệ sinh cho nàng. Nàng lẳng lặng đánh răng kĩ càng đến 5 phút . 5 phút, dài như cả tiếng với Minh.
Đánh răng xong, nàng quay lại bảo Nam: - Ra đây cho cô ngồi nói chuyện với bạn này một tí !
Nam ngoan ngoãn bò lại gần phía sau nàng, rồi chống 4 chi vững chãi, thẳng lưng đợi nàng. Nàng khẽ quay lại nhìn rồi đặt mông ngồi lên lưng Nam. Nam im thin thít không dám kêu ca, nhưng sức nặng cơ thể nàng khiến Nam cũng phải gồng mình lên chịu đựng. Nó chỉ mong nàng nói chuyện nhanh nhanh với thằng kia để nó đỡ phải làm ghế cho nàng ngồi nữa.
-Sao, học được 1 tuần đến đâu rồi ! - Dạ, dạ …em cũng còn kém lắm ạ!
- Vào tay cô Thảo mà một tuần còn kém! Học trò của cô Thảo bình thường là nhanh lắm đấy. Thế ở nhà cô Thảo thì cô Thảo mời thêm mấy cô nữa đến dạy?
- Dạ, hai cô, cô Loan và cô Dương ạ.
- Ba cô dạy mà còn kêu kém. Đây bạn này chỉ mình cô với một cô nữa thôi mà sắp đâu vào đấy rồi đây. – Nàng chợt quay xuống bảo Nam- Nói đến mới nhớ,chiều nay cô Hà bộ môn cô đến đây, phục vụ cho chu đáo nhé. Đừng tưởng sáng nay thoát cô là được nghỉ đâu !
- Vâng ạ! – Nam lý nhí đáp trong miệng để kìm hơi
- Để thứ hai cô đến trường gặp cô Thảo hỏi cô ấy xem em thế nào mà một tuần rồi vẫn kêu kém. Kém sao còn vào làm nghề phục vụ này?
- Dạ,là tại em phạm lỗi nên bị bắt làm ạ !
- Lỗi gì ?
Minh thoáng đỏ mặt, ngần ngừ. - Nói nhanh ! Cô sắp cần dùng em rồi đây không có thời gian lâu la đâu !
- Dạ,em vào nấp trong nhà vệ sinh nữ của trường nhìn trộm bị camera nhìn thấy ạ.
- À, thế thì cô hiểu rồi ! Thèm nhìn phụ nữ đi vệ sinh chứ gì. Bệnh này nhiều đứa như em bị lắm. Thế thì làm nghề này hợp quá còn gì, được nhìn thoải mái chứ không phải lén lút nữa!
- Dạ, lúc cô Hạnh thuyết phục em cô ấy cũng bảo thế. Bảo vào chỉ cần phục vụ các cô theo ý các cô.Các cô sẽ dạy em yên tâm. Nhưng em không ngờ cứ mỗi hôm em phải làm một thứ mà em thấy em không thể làm nổi !
- Hahaha thế thì thôi đừng làm nữa – Hương cười ha hả.
- Nhưng không làm thì cô Hạnh đuổi học, báo về gia đình thì em chết cô ơi!
- Oh em có sự lựa chọn mà. Không ai ép em cả. Có ai ép em chui vào nhà vệ sinh nữ đâu. Bọn cô rất ghét bọn đấy. May cho em là cô Thảo hiền nhất hội đấy.
- Em…có cách nào để xin các cô không bắt em làm những điều này không ạ ?
- Thực ra thì mỗi đứa bọn em đều có chuyện của mình. Nghe thì có mà nghe cả ngày. Không phải tự nhiên mà các em phải bước vào nghề này. Như bạn này chẳng hạn, máy tính bạn ấy chứa đầy phim ảnh trò này, chứng tỏ rất mê làm nghề này. Cô phát hiện ra thì cô giúp bạn ấy bước vào nghề này, có ai ép ai đâu Nam nhỉ – Vừa nói nàng vừa túm lấy tóc Nam lắc lắc nghịch ngợm.
- Vậng ạ- Nam lại lý nhí.
- Chỉ có điều là bọn cô không thừa thời gian để dạy bọn em. Bọn cô đã dạy thì bọn em phải học cho đàng hoàng. Ví dụ như Nam đây học không ra gì thì cả kho phim trong máy tính của nó sẽ được cô Hạnh công khai. Lúc đấy thì chưa cần nói rắc rối, đã không có cái lõ nào mà chui ấy. Còn em, thích nhìn phụ nữ đi vệ sinh thì được nhìn. Nhưng bọn cô không rảnh đi ỉa đi đái cho em nhìn. Em muốn nhìn thì em phải làm thằng hầu phục vụ bọn cô. Em thích thì em phải đánh đổi thôi. Nên đừng than vãn nữa, giờ thì nói nhanh để cô còn biết đường: Làm được gì rồi ?
- Dạ ,em …phục vụ các cô đi vệ sinh ạ ?
- Cái đấy ai chả biết! Thôi cô hỏi thẳng em đã ăn chưa ?
- Dạ ngay ngày thứ 3 các cô đã bắt em ăn rồi ạ !
- Nghĩa là ăn 4 ngày hôm nay rồi, thế còn không quen gì nữa!
- Em…em không thể quen được ạ!
- Thì tất nhiên ai mà thích, nhưng nghề của bọn em phải làm vậy, nên cố mà quen đi ! Thế các cô cho ăn nhiều chưa!
- Dạ , mấy hôm đầu thì các cô cho ăn ít một. Nhưng từ hai hôm nay các cô cứ bắt em ăn nhiều hơn ạ.
- Nghĩa là vẫn chưa ăn hết ?
- Dạ vâng ạ, em xin cô thông cảm cho em ạ.
- Thông cảm cái gì! Ăn 4 ngày rồi mà chưa biết ăn hết ! Thôi chuyện đấy cậu về nói với cô Thảo của cậu ấy. Cô ấy thừa biết sau hai tuần cô Hạnh sẽ đích thân kiểm tra. Cô Hạnh đã kiểm tra thì đừng nói nhiều, để sót lại tí nào thì chết cả cô cả trò. Nên bảo sao hôm nay cô Thảo gửi cậu đến đây. Với cô, 1 tuần rồi thì cô không chấp nhận lý do nào để không ăn hết cả! Hiểu chưa.
- Em xin cô cô tha cho em !
- Tôi tha cho cậu thì ai tha cho tôi, ai tha cho cô Thảo. Cậu phải biết là cậu để sót tí nào thì ai phải ăn không? Chính là tôi hay cô Thảo đấy. Nên chúng tôi không rảnh mà chịu phạt thay cậu. Thôi nói chuyện thế đủ rồi. Tôi hỏi là hỏi vậy để biết đường dạy cậu thôi. Còn cậu nên nhớ một điều. Cậu ăn của ai, ăn bao nhiêu là việc của chúng tôi, không phải việc để cậu có thế mặc cả . Giờ thì nằm ra đi!
Thực ra những điều ấy Minh được nhắc hàng ngày. Nhưng có một thứ hi vọng giờ có vẻ như đã tắt. Minh tuyệt vọng nằm ra sàn nhà vệ sinh.
Hương đứng dậy khỏi lưng Nam . Nam thở phào vì được giải thoát. Rất nhanh chóng , Nam biết ý đứng dậy rồi lôi từ đâu ra hai cái bệ kê chân ra . Nam chỉnh lại Minh nằm ngay ngắn trên sàn rồi đặt hai bệ kê chân ở hai bên tai Minh. - Em mời cô ạ – Nam lùi lại nhường đường cho Hương .
- Tôi cho cậu nợ một buổi đấy. Để nghĩ xem có trò gì bù vào không đây- Hương nháy mắt tinh nghịch với Nam.
Hương rất tự nhiên cởi chiếc áo ngủ lòa xòa của mình cho tiện. Thân hình cân đối chỉ còn quần áo lót của nàng lộ ra trước mặt hai chàng trai trẻ. Quần sịp của hai đứa như u lên. Không qua mắt được nàng, nàng dùng chân đè lên hạ bộ của Minh, kẻ đang run rẩy nằm dưới sàn. - Sợ mà thế này đây á ! Cứng thế này cơ mà ! Chả có mà thích bỏ xừ đi ấy!
Nói rồi, nàng nhoẻn cười nhìn Minh rồi bước lên hai bệ kê chân. Minh giờ nằm gọn giữa hai chân nàng. Minh có thể phóng thẳng tầm mắt lên hạ thể nàng. - Sao, thấy cô đẹp không ?
- Dạ, cô đẹp lắm ạ !
- Thế phải nói thế nào nhỉ?
- Dạ , em cám ơn cô ạ!
- Cám ơn vì cái gì nhỉ!
- Vì cô đã cho em ngắm cô ạ !
- Văn vẻ phết nhỉ! Vì cô sắp cho em nhìn thấy lồn thấy đít cô chứ !
- Vâng…ạ !
- Ừ , thế thì cố mà thể hiện bằng hành động. Cô cho ngắm rồi thì cái gì liên quan đến người cô đều không được từ chối, nghe chưa !
Rồi nàng đặt tay sang hai bên hông, từ từ kéo chiếc quần lót của mình xuống đến đầu gối. Rồi nàng hạ mình xuống. Hạ thể của nàng ngay ngắn ngay trên miệng Minh. Đập vào mặt Minh là cái lồn cùng bộ mông của nàng. Cái mùi đàn bà , nhất là mùi nguyên sơ buổi sáng sộc vào mũi Minh. - Uhm hít hà đi ! Xem mùi cô có khác mùi mấy cô kia không nào? – Nàng nắm bắt tâm lý của sngười hầu rất kinh nghiệm, khiến Minh dần mê đi theo sự dẫn dắt của nàng, nhắm nghiền mắt hít hà mùi lồn mùi đít của nàng, dù rằng cả tuần nay hắn nằm dưới 3 cái lồn mỗi ngày cả chục lần.
Xì…….! Hương tinh nghịch thả những phát hơi đầu tiên rồi chăm chú quan sát nét mặt Minh. Minh khẽ nhăn mặt, mở mắt . - Nào nào, phục vụ cô mà lại nhăn nhó thế à. Vừa nói cảm ơn cảm huệ gì cơ mà !
Minh định thần lại, nhớ lại những buổi học trước để giữ nguyên vị trí, tuyệt đối không quay mặt để mặc làn hơi có mùi không dễ chịu tí nào luồn lách vào buồng phổi. - Chắc em biết kiểu này rồi đúng không!
Minh khẽ gật đầu. Đây là kiểu “ người hầu- bồn cầu “ mà mấy cô đã dùng khá nhiều lần với hắn. - Nào, làm việc nhé ! Cô không thấy lỗ bồn cầu đâu này !
Minh vội vàng há miệng ra chờ đợi. - Lần sau thì tự giác nhé. Đi làm rồi không có chuyện cứ nằm ngậm miệng thế đâu. Há rộng nữa ra! Em nhìn bồn cầu nhà cô có cái nàng lỗ bé tí ti thế đâu.
Nàng chờ hắn mở rộng miệng rồi bắt đầu thả lỏng cơ bụng. Từ khe lồn nàng dòng nước tí tách rỉ ra rồi thành một tia mạnh mẽ hướng thẳng vào cái miệng đang há rộng phía dưới. Đã được đào tạo nên Minh lập tức làm động tác nuốt rất nhanh, gần như chỉ để trào ra rất ít, dù Hương đái buổi sáng xối xả, khá lâu. - Tốt lắm! Cũng có kém lắm đâu nhỉ! Để trào ra ít vậy là được rồi.
Rồi nàng khẽ xê người lên phía trước. Lúc này, lỗ đít của nàng ở ngay trên miệng Minh. Rồi không muốn chờ thêm nữa. Nàng khẽ nhắm mắt, lấyhơi rồi thả lỏng hạ thể. Thói quen đi ỉa buổi sáng khiến nàng không cần phải rặn nhiều. Minh tuyệt vọng nhìn lên cái lỗ đít sun sun của nàng cứ hé mở dần,rồi mở cực đại. Khuôn cứt đầu tiên chui ra khỏi lỗ đít nàng. Minh chỉ biết há miệng đón lấy. Nó chui hẳn vào miệng Minh rồi yên vị trong đấy, rồi những khuôn tiếp theo liên tiếp chui ra lấp đầy miệng Minh, tràn ra cả khóe miệng lên mũi lên má. Hôm qua nàng đã cố ý ăn nhiều để chuẩn bị cho Minh bữa sáng này. Nàng luôn cảm thấy hứng thú với những đứa học việc mới như vậy. - Ahhh ….. – Hương không dấu nổi sự khoan khoái khi công việc xả thải buổi sáng hoàn thành. Mọi chi tiết của nó đều được nàng cúi xuống chăm chú theo dõi, không bỏ qua bất kì chi tiết nào trên biểu cảm của Minh. Cái đôi mắt kinh hãi của Minh khiến nàng hứng tột độ. Cái cảm giác chất thải của mình được xả trực tiếp vào miệng người hầu cùng vẻ mặt của nó luôn là những cảm giác phấn khích cho nàng.
Đối với Minh, cái kinh hãi không phải là hình ảnh đập vào mắt của mình. Trái lại, hình ảnh lồn đít cô chủ ngay sát miệng rồi cứt cô chủ tuôn ra làm nó cũng kích thích tột độ. Đấy là lí do tại sao nó lại hay sưu tầm những video quay lén nhà vệ sinh nữ trên mạng, sau đó là không chịu nổi phải đi nhìn trộm thật để đến nỗi bị bắt được. Cái kinh hãi là cái mùi, cái vị cứt đang ngập trong miệng Minh, trong mũi Minh, trong buồng phổi Minh. Minh không tài nào quen được,mà lần này là lần nhiều nhất Minh phải ngậm đống cứt này trong miệng. Cảm giác kinh hãi xen lẫn kích thích luôn tạo cho nó một khoái cảm khó tả mà nó không phủ nhận được. Cu nó càng cứng ngắc.
Hương từ từng đứng dậy. Nàng tuột hẳn chiếc quần lót ra khỏi chân. Nàng mãn nguyện nhìn sản phẩm của mình một cách đầy khoan khoái. - Nào giờ thì ăn đi ! Em biết hôm nay em đến đây để làm việc này mà! Thế thì làm đi cho xong. Đừng bắt cô ở đây lâu với em. Như bạn Nam này này, giờ thì cô cứ ỉa xong là tự động nhai rồi nuốt! Sau này em gặp khách cũng sẽ thế! Tự giác đi !
Nam trào nước mắt. Nó không thể nói vì miệng nó đã bị lấp đầy. Ánh mắt nó nhìn Hương như van xin lần cuối. Nhưng để đáp lại, Hương bắt đầu dùng chân đá vào mặt nó, đạp vào bụng nó đau điếng. - Đừng làm mất thời gian của cô ! Em ăn cứt rồi ! Có phải lần đầu ăn đâu mà làm trò ! Nhai đi , nuốt đi ! Cố lên sắp đến ngày kiểm tra rồi !
Minh gần như chìm vào vô thức bất lực. Hàm nó bắt đầu hoạt động , nhai rồi nuốt thật chậm. Kinh nghiệm từ những lần đầu ăn cứt của nó cho thấy nếu nó cố nuốt nhanh thì sẽ ọe ra ngay lập tức, đổi lại sẽ là một trận mưa đòn.
Hương đã ngồi lên bồn cầu tự lúc nào ! Nàng vẫy tay cho Nam bò tới trước mặt nàng,r ồi dạng rộng hai chân. Nam hiểu ý vục mặt vào háng nàng. Háng nàng giờ trộn lẫn mùi đàn bà, mùi khai,mùi thối của cứt vừa ỉa. Chỉ chờ có thế, nàng túm tóc dí mặt Nam vào lồn mình, một chân quắp lấy cổ Nam. Nam biết mình phải làm gì. Nó le lưỡi liếm lồn thật nhiệt tình cho nàng. Nàng đang muốn tận hưởng cảm giác thăng hoa khi nhìn thấy một kẻ đang hoảng sợ nhưng vẫn phải ngoan ngoãn ăn cứt của nàng. Một đống cứt rất to. - Đúng rồi nhai đi ! Nuốt đi ! Ăn hết thì thôi ! Nhanh nữa lên! Đừng lề mề như thế
Minh cứ mê đi làm theo mệnh lệnh của nàng. Tâm trí nó như lạc vào một thứ ma quỷ điều khiển nó làm một việc mà nó đang vô cùng ghê tởm, mà nó không tài nào cưỡng lại được . Mỗi lần nó định bỏ cuộc dừng lại, thì người nó lại nhận những cú đạp đau điếng từ Hương. Tay nó thì bị trói rồi , mà nó cũng không có gan phải kháng gì cả.
Khi nó nuốt được miếng cuối cùng thì Hương cũng tựa vai vào bồn xả, hét lên, túm chặt lấy tóc Nam ấn vào lồn mình. Cơn cực khoái sáng thứ 7 đến theo cách mà nàng vô cùng yêu thích. Nàng đẩy đầu Nam ra rồi đứng dậy, nhìn Minh. - Thật kinh tởm ! Nhiều cứt thế mà ăn được hết ! Nhưng ngoan thế là tốt ! Con cu cứng thế này mà còn xin xỏ cái gì – Nàng lại day chân lên cu hắn khiến hắn đau điếng há hốc mồm. Nàng khẽ cúi xuống rồi nhổ bọt vào miệng hắn. Hắn ngoan ngoãn ngậm lấy rồi nuốt.
- Nào há ra cho cô tráng cho nào ! – Nàng lại trở về vị trí ngồi trên mặt hắn. Sau cơn cực khoái nàng lại tràn trề nước đái ban thẳng vào miệng hắn, rửa trôi những gì còn sót lại trong miệng hắn xuống bụng.
- Rồi, giờ thì liếm đít cô cho sạch đi! Em biết là bọn cô không dùng giấy mà !
Hắn ngoan ngoãn nâng đầu lên rồi thè lưỡi liếm sạch những vệt cứt nhoe nhoét đang bám quanh lỗ đít nàng. Nàng cứ để hắn liếm vừa để làm sạch, vừa để tận hưởng cảm giác khoan khoái hắn đang mang lại. Rồi nàng chổng mông về phía Nam. - Nam kiểm tra xem sạch chưa .
Nam quỳ xuống sau mông nàng, khẽ banh mông nàng ra nhìn thật kĩ - Dạ vẫn còn một ít cô ạ,
- Ừ , bạn này vẫn dính cứt ở lưỡi nên không liếm sạch hết được đâu.Em làm sạch nốt giúp bạn đi!
- Vâng ạ- Nam không đợi phải nhắc lần hai, nó đưa đầu lưỡi mình quét sạch những vệt cứt cuối cùng ở đít nàng.
Nàng đứng dậy, đi về phía vòi nước, chổng mông. Nam đã đợi sẵn, xả nước lên khe mông nàng, vục mặt vào liếm để làm sạch lần cuối. Xong xuôi, nó cầm sẵn quần lót mặc vào cho nàng, rồi lấy áo ngủ khoác lại cho nàng.
Nàng đưa tay nhìn đồng hồ. - 1 tiếng! Với thứ 7 thì không tệ. Ngày thường thì phải nhanh hơn nghe chưa!
- Vâng , em cảm ơn cô ạ ! – Minh thều thào.
- Cảm ơn vì cái gì !
- Dạ,cảm ơn vì cô đã dạy em ạ !
- Cảm ơn vì cô đã ban cứt cho mà tập ăn chứ ! Thấy ăn hết cứt có khó đâu. Cố một chút là được.
- Vẫn khó lắm ạ!
- Dễ thì cần gì em làm. Cô cứ ỉa xuống bồn cầu rồi xả cho nhanh. Mất công để bọn em hầu thì đừng có để phí tí cứt nào của bọn cô. Mấy cô kia hiền chịu để em đổ cứt đi mấy hôm nay đấy. Cô sẽ bảo các cô ấy từ giờ không phải nương nhẹ với em nữa. Lần tới nếu cô cho hầu sẽ tiếp tục ăn hết chứ!
- Vâng ạ!
- Ừ, để sót là cô giận cô phạt đấy. Thôi giờ thì nằm đây để quen với việc vừa ăn nhiều cứt xong đi. Một lúc nữa thì cô cho thải vào bồn cầu. Hôm nay em trực trong nhà vệ sinh. Nam ở đây phụ bạn dọn dẹp sạch sẽ đi nhé. Xong tí nữa ra phục vụ cô ăn sáng.
20 phút sau, nàng đã yên vị bên bàn ăn. Nhâm nhi ly cà phê sáng, tận hưởng vài lát sandwich. Người nàng đang ngồi trên một cái ghế mềm mại. Mặt ghế chính là mặt Nam, kẻ đang phải ngồi ngả đầu dưới gầm bàn cho nàng ngồi trên mặt. Đôi chân nàng đôi lúc không quên nghịch ngợm trêu chọc con cu vẫn đang cứng ngắc của Nam. - Ngoan, rồi hôm nào qua được bài kiểm tra cô thưởng cho xả nhé ! –Nàng thì thầm !
Một ngày thứ 7 tốt lành.