Truyện femdom: Nữ sinh

Tôi rất mê ngắm những cô gái trong tà áo dài. Đối với tôi, đó là bộ trang phục đẹp nhất của phụ nữ VN, vừa kín đáo, duyên dáng nhưng cũng lại khêu gợi, nửa kín nửa hở. Vì thế mà tôi đã cố gắng theo ngành sư phạm, trở thành thầy giáo và phấn đấu để vào được một trường trung học. Thế là ngày ngày, tôi được ngắm nhìn các nữ sinh 17,18, những cô gái đang độ tuổi căng tròn thanh xuân, mơn mởn trong những bộ áo dài trắng tinh khôi, rồi cả những cô giáo trẻ đồng nghiệp của tôi, cũng duyên dáng và quyến rũ trong những bộ áo dài vàng, xanh…
Cứ mỗi lần nhìn thấy viền quần lót lờ mờ ẩn hiện qua lớp quần satin trắng mỏng manh của các nữ sinh, thằng nhỏ của tôi lại chào cờ. Tôi ao ước được chui cái đầu đầy chữ nghĩa của mình vào bên dưới những tà áo dài đó, rúc mặt vào mông đít các nàng, hít ngửi thật đã cái mùi thân thể của những thiếu nữ xinh đẹp đó.
– Thầy ơi, thầy đang nghĩ cái gì mà đần mặt ra vậy?
Giọng nói của Nhật Linh làm tôi giật mình, thoát ra khỏi những tưởng tượng dâm dục. Cô nàng học trò nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ như đã biết hết mọi suy nghĩ trong đầu tôi.
Tôi còn đang chưa biết trả lời thế nào thì Ngọc Anh đã bước đến gần, chẳng hề ngại ngùng, đưa tay đặt lên lớp quần đang nhô lên do thằng nhỏ của tôi cương cứng. Bàn tay nhỏ nhắn của nàng khẽ bóp bóp cu tôi khiến tôi vừa sướng vừa ngại, rồi nàng nói:
– Thầy đang “chào cờ” này chúng mày ơi, mặt đần ra như vậy biết ngay là đang nghĩ bậy mà, hahaha, thầy có còn là thầy nữa không vậy, dám có ý nghĩ đen tối với học sinh à?
Nhật Linh và hai nàng nữ sinh nữa là Phương Thảo và Khánh Huyền , nghe Ngọc Anh nói vậy thì đều bật cười khúc khích. Họ chẳng hề ngại ngùng trước việc bóc mẽ thầy giáo, vì họ đã biết tỏng những sở thích nhục dục của tôi lâu rồi, và họ giữ bí mật cho tôi, đổi lại chính là sự đảm bảo về điểm số, cả 4 nàng chẳng bao giờ bị điểm thấp trong các bài kiểm tra.
Đằng nào cũng bị bẽ mặt và bị phát hiện đang có suy nghĩ đen tối rồi, tôi cũng không còn phải cố giữ thể diện nữa. Mặc kệ tư cách thầy giáo, tôi rời khỏi chỗ ngồi, quỳ sụp xuống sàn nhà, bò như một con vật về phía các nàng nữ sinh đang ngồi, dập đầu lạy họ, cất giọng van vỉ:
– Là bởi vì các em đều đẹp như thiên thần, thầy…không thể rời mắt khỏi các em, xin các em cho thầy được toại nguyện…
– Thế thầy muốn được toại nguyện như nào, nói rõ ra đi? – Phương Thảo hỏi
– Thầy…thầy mơ ước được chui đầu dưới háng các em, úp mặt vào ngửi…
– Ngửi gì? – đến lượt Khánh Huyền hỏi tôi
– Dạ.. được ngửi l*n, ngửi đít các em…thầy chỉ mong có thế
Nghe tôi trả lời, các nàng nữ sinh lại phá lên cười.
-Ôi trời ơi, có thầy giáo nào lại đi quỳ lạy xin được rúc đầu vào đít học sinh không? – Khánh Huyền bước đến, túm tóc tôi, giật ngược ra sau, khiến tôi phải ngước lên nhìn nàng.
Khánh Huyền là lớp trưởng lớp tôi chủ nhiệm, nàng không những học giỏi mà còn là một học sinh ngoan ngoãn, gia giáo, có thể nói từng là học trò cưng của tôi, vậy mà không ngờ nàng cũng có thể thoải mái đối xử với tôi như thế này. Sau chiếc kính cận đầy tri thức, ánh mắt của Khánh Huyền nhìn tôi với một vẻ đầy khinh bỉ. Nàng bất ngờ nhổ nước miếng vào mặt tôi. Tôi sướng quá, vội lấy tay vuốt chỗ nước miếng của người đẹp, đưa vào miệng, nuốt ngon lành. Tại sao nước miếng của nữ sinh lại ngon ngọt đầy kích thích như thế này?
-Nè thầy, thầy bảo bọn em đẹp như thiên thần, thế theo thầy, trong 4 đứa bọn em, ai là đẹp nhất? – Ngọc Anh hỏi
Tôi ngước nhìn cả 4 nàng học trò của mình. Khánh Huyền thì mang nét đẹp trang nghiêm, gia giáo, đeo kính cận đầy vẻ tri thức, Ngọc Anh thì để tóc ngắn trông rất cá tính, dù nàng cố tình để tóc kiểu tomboy nhưng gương mặt thanh tú trông vẫn vô cùng nữ tính, Phương Thảo thì hơi mập hơn chút so với các bạn cùng trang lứa nhưng nhờ thế lại có bộ ngực và cặp mông vô cùng đẹp. Còn Nhật Linh, nàng là hoàn hảo nhất, là hoa khôi của trường, vừa mặt xinh vừa chân dài dáng đẹp. Nói tóm lại cả 4 nàng đều mỗi người một vẻ. Tôi cảm thấy thật may mắn khi được quỳ dưới chân 4 nàng. Tôi nói thật những suy nghĩ đó của mình cho họ, không dám giấu diếm. Cả 4 đều cười khúc khích và tỏ vẻ hài lòng khi tôi tôn vinh nhan sắc của cả 4, không ai hơn ai.
– Thầy dẻo mồm thật, đúng là người có kiến thức có khác. – Phương Thảo nói – cái đầu đầy chữ nghĩa như này mà lại thích chui dưới háng bọn em, hahaha
– Dạ dạ, đúng đúng, đầu thầy chỉ đáng được ở dưới háng các em, xin các em cho thầy toại nguyện, thầy…thầy thèm quá
– Haizz, nhưng biết sao giờ, chẳng phải bọn em phải ở lại sau giờ học để ôn tập cho bài kiểm tra cuối kỳ ngày mai đấy thôi. – Nhật Linh giả bộ thở dài tiếc nuối – nếu không học, mai không làm được bài, sẽ bị điểm kém…
– Không không, các em không cần học gì thêm nữa, thầy cam đoan sẽ cho bài thi của các em điểm cao nhất – tôi vội nói
-Hihi, đấy là thầy nói đấy nhé, được, thầy ngoan như thế, để em thưởng cho thầy này – Nhật Linh nói rồi quay lưng, chổng mông về phía tôi, nàng khẽ vén tà áo dài lên – cho phép thầy được ngửi mông em đấy!
Tôi nghe thế thì sướng quá, vội úp mặt đít quần nàng, hít lấy hít để. Ngọc Anh ấn đầu tôi cho mặt tôi dính chặt vào mông Nhật Linh:
– Cho ngửi đít thì ngửi mạnh bạo lên, dí sát cái mặt bệnh hoạn của thầy vào mà hít ngửi đi.
– Chuyển cái mặt thầy qua bên này đi nào – Phương Thảo nói, cũng vén tà áo dài lên, quay cặp mông nở nang của nàng về phía tôi.
Tôi nhanh nhẹn quay sáng, úp mặt vào đó. Gương mặt tội nghiệp của tôi dường như lọt thỏm trong cặp mông vĩ đại của cô học trò. Tôi tham lam hít lên hít xuống dọc khe đít của nàng, cho dù chỉ hít qua lớp quần satin, mùi mông đít nữ sinh vẫn nồng nàn đầy mê hoặc.
Thấy Khánh Huyền đứng gần đó, tôi định quay sang rúc mặt vào đít nàng nhưng bị nàng từ chối. Nàng nói rất nhột khi bị ngửi đít như vậy. Thay vào đó, nàng đứng tách 2 chân ra, nói rằng sẽ cho phép tôi chui háng nàng.
– Khoan đã – Nhật Linh nói – thầy có biết con gì thì hay chui háng người không?
– Dạ…là con chó – tôi đáp
– Đúng rồi đó, 10 điểm cho thầy. Vậy thầy muốn được chui háng bọn em, thì thầy phải làm sao cho giống một con chó đi đã.
Tôi bèn quỳ trong tư thế 4 chân, cất tiếng sủa gâu gâu. Các nàng phá lên cười, nhưng họ nói tôi sủa vẫn chưa giống, nghe vẫn rất gượng gạo, bắt tôi quỳ ở đó, sủa khi nào giống tiếng chó thì thôi.
Ngọc Anh lấy chiếc thước kẻ, quất vào mông tôi, tôi bị đau, kêu lên ăng ẳng, lại cố gắng sủa giống chó hơn. Các nàng ôm bụng cười ngặt nghẽo:
– Haha, bị quất roi vào đít là thầy sủa nghe giống chó hơn hẳn, cái này là kinh nghiệm em huấn luyện con milu nhà em đó, khi bị ăn roi thì nó lúc nào cũng ngoan ngoãn hơn hẳn, không ngờ áp dụng với thầy cũng rất hiệu quả, hahaha.
Bị học trò đánh đòn, lại còn bị nàng ví như con chó nhà nàng, kẻ làm thầy giáo như tôi chỉ biết gật đầu vâng dạ. Khánh Huyền vung chân, hất chiếc giày của nàng ra xa, lệnh cho tôi bò đi nhặt về đây.
Tôi ngoan ngoãn bò theo, há miệng ngậm lấy giày nàng, bò nhanh nhất có thể về phía cô chủ, đặt giày xuống dưới chân nàng. Rồi bắt chước hành động của loài chó, tôi thè lưỡi, ngúng nguẩy mông, như đợi chờ chủ nhân xoa đầu khen ngợi, khiến nàng không khỏi phì cười.
– Từ nãy đến giờ, thầy làm khá giống chó rồi đấy, nhưng vẫn chưa giống hoàn toàn, thầy biết vì sao không? – Nhật Linh hỏi tôi
– Dạ… xin em giải đáp cho thầy
– Sao thầy ngu quá vậy – Nhật Linh vỗ đầu tôi, rồi nói – chó thật thì đâu có được mặc quần áo như con người
– Haha, phải đấy, phải đấy, mau cởi quần áo đi thầy, cởi hết ra – các nàng khác nhao nhao hưởng ứng.
Thực ra đến mức này thì tôi cũng đâu còn chút nhân phẩm con người nào trong mắt các nàng nữ sinh nữa nhưng điều khiến tôi e ngại đó là không muốn phải để lộ ra những thứ xấu xí trên cơ thể mình. Dù vậy, trước sức ép của các nàng, tôi cũng đành ngoan ngoãn lột hết quần áo trên người ra. Quả nhiên khi tôi vừa trần truồng, không còn mảnh vải che thân, các nàng đều không nhịn được cười phá lên.
– Ôi trời ơi, nhìn con cu thảm hại của thầy kìa – Ngọc Anh nói – ê, đừng có khép nép che đi như thế, trưng ra cho bọn này nhìn ngắm nào.
– Thầy là cái giống gì vậy? Sao phải trần truồng trước mặt bọn em, mà cu thầy cũng cương lên được? Được cởi quần áo ra làm súc vật, thầy sướng lắm hả? – Khánh Huyền nói thêm vào
Phương Thảo thì khẽ đưa chân, dùng mũi giày cao gót của mình cọ nhè nhẹ vào cu của tôi, khiến tôi run lên vì sướng, chỉ trực muốn ôm chặt lấy chân nàng để cọ cu vào chân nàng cho đến khi xuất tinh.
– Cu của thầy cương lên rồi mà sao vẫn vừa nhỏ vừa ngắn thế này? Trông thật xấu xí, hahaha – Phương Thảo đùa nghịch con cu của tôi, cười chế giễu.
– Đã biến thái mà cu lại còn vừa nhỏ vừa xấu, đúng là không xứng đáng để được đụ gái, chỉ xứng làm chó thôi nhỉ? – Nhật Linh chốt câu cuối.
Cả 4 cô học trò, mỗi nàng đều thay nhau buông ra những lời miệt thị, chế giễu sự thảm hại của gã thầy giáo biến thái là tôi. Bị lột trần truồng, quỳ mọp dưới sàn như một con vật và lắng nghe những lời chế giễu đó của các nàng, tôi vừa nhục nhã mà vừa kích thích, bất giác trong đầu nảy sinh suy nghĩ mình là 1 con chó thực thụ chứ ko đáng làm người.
Tôi quỳ mọp dưới sàn, hèn hạ lết đến hôn lên mũi giày của các nàng một cách đầy tôn kính. Nàng nào đó còn khinh bỉ nhổ mấy bãi nước miếng xuống đầu tôi, xuống sàn nhà. Tôi vội liếm sạch mọi bãi nước miếng ngon ngọt mà những nữ sinh ban tặng.
Chừng như đã hài lòng vì sự cố gắng của tôi, cuối cùng các nàng cũng cho phép tôi được làm chó chui háng.
– Đến đây nào thầy, dùng cái đầu đầy chữ nghĩa của thầy để chui dưới háng em đi – Ngọc Anh đứng tách chân ra, vén tà áo dài lên, ra lệnh cho tôi.
– Tôi nghĩ bọn mình không nên gọi thứ súc nô này là “thầy” nữa – Khánh Huyền đưa ý kiến – từ lúc nó lột bỏ quần áo ra tức là đã không còn tư cách con người nữa rồi.
– Phải đó, con chó này – Nhật Linh đạp vào mông tôi – chui qua háng bọn tao mau, vừa chui vừa sủa
Vậy là các nàng hoàn toàn không còn coi tôi là thầy giáo, thậm chí còn chẳng coi tôi là con người. Bị các nàng nữ sinh chỉ bằng nửa tuổi mình khinh bỉ, tôi càng thấy kích thích. Giờ lại được chui háng các nàng như chó, tôi còn mong đợi gì hơn. Bốn nàng đứng vòng quanh, đều tách chân ra, để tôi được lần lượt chui qua chui lại dưới háng các nàng. Những lớp quần lụa trắng và những tà áo dài cứ liên tục cọ vào mặt tôi, tôi như lạc vào cõi tiên, hít lấy hít để mùi da thịt thơm tho của những nữ sinh, có lúc lại cố tình nhấc đầu cao để đỉnh đầu mình cọ vào l*n các nàng mỗi khi tôi chui qua.
Tôi mê mẩn bò dưới khe chân các nữ sinh, chẳng còn phân biệt được chân của ai với ai nữa, cũng chẳng biết đã chui qua biết bao nhiêu lần, đầu gối đã bắt đầu ê ẩm. Đến lượt chui qua háng Khánh Huyền, nàng lớp trưởng bèn tinh nghịch khép chân lại, kẹp chặt đầu tôi giữa hai chân nàng, không cho chui lọt qua. Tôi có thể cảm nhận hơi ấm ấm của phần háng nàng đè lên trên gáy tôi, càng khiến tôi sướng phát điên, bất chấp việc bị các nàng còn lại đứng đằng sau, liên tục đạp vào mông tôi.
Phương Thảo lại nghĩ ra trò, bèn cưỡi lên lưng tôi, một tay tét mạnh vào mông tôi, bắt tôi làm ngựa cõng nàng đi quanh phòng.
Sau đó, các nàng còn bày ra nhiều trò để hành hạ tôi. Ngọc Anh lấy ra một sợi dây, bảo là dùng để xích chó, nhưng nàng không buộc vào cổ tôi mà lại buộc cu của tôi lại. Nàng cúi người, đưa tay xuống hạ bộ của tôi, những ngón tay của nàng khẽ động chạm vào cu tôi, khiến cả người tôi như có dòng điện giật vì sướng, cơ thể và mùi hương nước hoa thơm thơm của nàng cọ xát nhè nhẹ bên cạnh tôi, càng khiến tôi thêm nứng. Trong lòng tôi trỗi dậy một khao khát được ôm chầm lấy cô nàng nữ sinh này.
– Địt mẹ con chó này, mới có chạm tay vào cu nó 1 tí mà trông nó đã sướng chưa kia – Ngọc Anh nói với các nàng còn lại.
Rồi nàng lại nói với tôi, không còn chút nào coi tôi là thầy giáo:
– “Giờ tao mà dùng tay sục cho mày xuất tinh, chắc mày sướng đến chết luôn ý nhỉ? Nhưng mày sẽ đéo bao giờ được hưởng cái diễm phúc đó đâu, hahaha.
Thay vào đó, nàng thắt nút sợi dây, khiến cu tôi bị buộc chặt, nhói đau lên 1 phát. Ngọc Anh nhìn tôi, cười cười, đứng dậy, nhấc tay kéo căng sợi dây, bước đi mấy bước. Cu tôi bị sợi dây kéo căng ra thì sẽ đau, tội ngay lập tức phải bò theo sát bước chân Ngọc Anh. Phương Thảo cũng muốn được dắt tôi như vậy, nàng cầm lấy sợi dây nhưng thay vì đi đằng trước để dắt tôi, nàng nghĩ ra trò ác hơn, đó là bắt tôi bò lên đi trước nàng. Sợi dây buộc kéo con cu của tôi giật ngược ra đằng sau qua háng, khiến tôi đau hơn trước. Giờ thì ngược lại, tôi không dám bò nhanh mà phải bò thật chậm để khoảng cách sợi dây không bị căng ra. Phương Thảo bèn đạp vào mông tôi, quát:
– Bò nhanh cái chân lên, con chó ghẻ này
Tay nàng kéo chặt đầu sợi dây buộc cu tôi, chân thì nàng đạp tôi, bắt tôi phải bò nhanh, khiến tôi vô cùng khổ sở. Các nàng khác nhìn cảnh đó đều vô cùng thích thú.
Nhật Linh ngồi trên ghế, vắt chân mời gọi, hỏi tôi rằng:
– Ê chó già, mày nhìn chân tao có thấy thèm không? Muốn được liếm mút chân tao chứ?
Tôi thèm chảy cả dãi, quên cả đau, chỉ gật đầu lia lịa, sủa gâu gâu van xin.
– Thế bò lại đây mà liếm này – Nhật Linh mời gọi
Tôi nhanh nhẹn bò đến nhưng bất chợt cơn đau dưới háng lại xuất hiện. Tôi quên mất là cu tôi vẫn đang bị buộc chặt. Phương Thảo đứng đằng sau, giữ chặt sợi dây buộc cu, không cho tôi bò về phía chân của Nhật Linh.
– Ủa sao thế? Chân tao để đây sẵn mời mày liếm, mà mày chê hả? – Nhật Linh châm chọc
Như chơi kéo co, tôi cố gắng nhích vài bước về phía Nhật Linh thì Phương Thảo lại kéo mạnh đầu dây, khiến cu tôi bị kéo như muốn đứt ra, tôi rú lên đau đớn, buộc phải bò lùi trở lại, mông có xu hướng chổng lên cao cho khỏi đau, bộ dạng vô cùng thảm hại. Các nàng lại càng cười ngặt nghẽo. Ngọc Anh đã ra trợ giúp cho Phương Thảo, cùng kéo chặt sợi dây buộc cu tôi, không cho tôi bò đến phía Nhật Linh. Hai nàng chỉ tha cho tôi khi sợi dây bất ngờ bung ra.
Không còn bị buộc cu, tôi được phép bò lại gần Nhật Linh, giúp nàng cởi đôi giày. Tôi hèn mọn ngước lên nhìn Nhật Linh, được nàng gật đầu cho phép. Tôi sung sướng há miệng ngậm lấy những ngón chân xinh xắn của nàng, mút lấy mút để như trẻ em mút kẹo. Mùi mồ hôi chân xộc vào vị giác của tôi, khiến tôi thêm kích thích.
Ngọc Anh cũng có vẻ hứng thú với trò này, nàng ngồi cạnh kế bên Nhật Linh, cũng đưa chân ra, lệnh cho tôi liếm. Tôi cung kính dùng tay đỡ lấy những bàn chân xinh đẹp của các nàng học trò, vừa hôn vừa liếm một cách say mê. Nhật Linh còn tinh nghịch, một chân đưa cho tôi liếm, một chân thì giẫm nhè nhẹ lên cu tôi, khiến nó như bùng nổ, liên tục co giật vì sướng. Nước nhờn ở đầu cu dính nhoe nhoét ra lòng bàn chân của Nhật Linh, nàng lại giơ lên, bắt tôi liếm chỗ nước nhờn của chính mình.
Tôi sung sướng quá, giờ chẳng thiết làm thầy giáo nữa, nguyện làm con chó hèn hạ cả đời cho 4 nàng học trò chơi đùa. Tôi tham lam muốn được liếm chân cả 4 nàng 1 lúc, ước mồm mình đủ to để ngậm hết chân các nàng trong miệng. Nhưng chỉ có Nhật Linh và Ngọc Anh là giơ chân cho tôi liếm. Phương Thảo thì ngồi cưỡi trên đầu tôi. Dồn hết trọng lượng cơ thể lên cái cần cổ khốn khổ của tôi. Nhưng đáng sợ nhất là hành động của Khánh Huyền. Nàng nói rằng nhìn tôi quỳ chổng mông trông không khác gì một con điếm. Vì thế nàng quyết định đụ lỗ đít của tôi bằng gót giày của nàng.
Tôi, từng là một thầy giáo đáng kính, giờ đây lại trở thành một “con điếm”, để cho nàng học trò của mình đụ lỗ đít bằng gót giày, liệu trên đời còn kẻ nào nhục nhã, thảm hại hơn tôi?
Khánh Huyền nhổ nước miếng vào khe đít tôi cho ướt, rồi nàng từ từ đưa chân, ấn phần gót giày vào lỗ đít tôi. Ban đầu là một cảm giác vừa đau vừa rát, khiến tôi không chịu được, theo bản năng đã vô tình cắn những ngón chân của Nhật Linh và Ngọc Anh trong miệng mình, khiến hai nàng kêu lên. Ngọc Anh đập vào đầu tôi, mắng:
– Con chó khốn kiếp này, ai cho mày dùng răng cắn chân bọn bà? Mày dám cắn nữa không?
Phương Thảo đang ngồi trên lưng tôi, cũng vung tay tát tới tấp vào má tôi. Vậy là, mồm tôi thì bị những ngón chân của 2 nàng Nhật Linh và Ngọc Anh thọc vào, trên lưng thì cõng Phương Thảo, sau đít thì bị Khánh Huyền thông bằng gót giày. Những xúc cảm vừa sướng, vừa phê, vừa đau, vừa thốn, vừa nhục… liên tiếp thay thế nhau trong tâm trí tôi. Nước mắt tôi chảy ràn rụa vì thốn khi bị Khánh Huyền thông và đau khi bị Phương Thảo tát, nước dãi trong mồm chảy nhoe nhoét vì bị những ngón chân của Nhật Linh và Ngọc Anh thọc ra thọc vào trong miệng. Nhưng kỳ cục là cho dù thân thể bị hành hạ đến mức đó nhưng con cu của tôi vẫn cương cứng, giật lên giật xuống vì sướng, nước dãi ở cu chảy ra tong tỏng. Tôi sắp không chịu được nữa thì các nàng cũng buông tha cho tôi.
Nhưng ngay sau đó, các nữ sinh lại nghĩ thêm trò mời để cho tôi không được ngơi nghỉ. Họ ra lệnh cho tôi nằm ngửa ra, nằm ngửa mặt, kê đầu lên ghế. Nghe mệnh lệnh như vậy, con cu của tôi vừa mới xìu xuống được một chút, đã lại cương cứng ngay.
– Hahaha, nhìn cái mặt con chó dâm này xem, biết sắp được bọn mình ngồi lên mặt mà cu nó lại cửng lên này. Chó má!
Khánh Huyền nói rồi vung chân sút thẳng vào dái tôi, khiến tôi đau đớn tru lên.
Tôi chưa kịp kêu đến tiếng thứ hai thì Phương Thảo đã vén tà áo dài, nhanh nhẹn đặt cặp mông vĩ đại của nàng, ngồi xuống mặt tôi, miệng tôi ngập trong mông đít của nàng, không thể kêu lên tiếng nào. Đợi cho tôi gần như ngạt thở thì Phương Thảo lại nhấc mông lên một chút, thừa ra một khoảng hở nho nhỏ để không khí lọt vào. Tôi hít lấy hít để trước khi nàng lại hạ mông ngồi xuống.
– Ê, bị ngồi đè ngạt thở mà cu nó lại dựng tiếp rồi này, lại còn ra nước nữa, chắc là đang sướng lắm, hahaha, ngửi mùi mông đít bọn mình mà nó sướng được kìa – tôi nghe nàng nào đó đang nói
– Đến lượt tôi cũng muốn ngồi thử lên mặt nó nữa
Thế là lần lượt các nàng thay phiên nhau đặt mông ngồi lên mặt tôi. Hết Phương Thảo rồi đến Ngọc Anh và Khánh Huyền. Khi Khánh Huyền đứng dậy và Nhật Linh bước đến gần, nàng còn chưa kịp quay người ngồi xuống, mới chỉ nhìn tôi và cười khinh bỉ, thì cũng là lúc giới hạn của tôi đã hết, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Ánh mắt khinh thường mà Nhật Linh nhìn xuống đã khiến tôi cứng người, cu giật giật lên mấy cái, phóng tinh xối xả.
Nhật Linh mất hứng, không thèm ngồi lên mặt tôi nữa. Tôi bị phạt phải liếm sạch chính đống tinh mình vừa xuất, sau đó phải quỳ dạng chân ra để Nhật Linh lấy thước kẻ tét vào dái.

Leave a Comment