2 ngày cùng Mimi
Như Mina đã nói, trong 3 ngày đầu tiên, Duy sẽ thuộc quyền quản lý của Mimi.
Giờ trong phòng chỉ còn nàng và Duy. Nàng khẽ dùng bàn chân xinh đẹp đẩy vào căm Duy cho mặt hắn ngước lên. Nàng nói:
_ Xin giới thiệu lại, tên tao là Mimi. Trong 3 ngày đầu tiên, tao sẽ là người huấn luyện mày. Tao sẽ dạy mày những điều cơ bản nhất của một con chó như cách đi lại, cách sủa, cách ăn cách ngủ. Nếu mày chịu khó tập trung và cố gắng thì sẽ không hề khó. Hiểu thì sủa 3 tiếng cho tao.
_ Gâu, gâu gâu – Duy sủa theo lệnh của Mimi
Mimi bất ngờ dùng chân đạp thẳng vào mặt Duy khiến hắn ngã ngửa ra đất.
_ Không giống! Sủa lại! – nàng quát
Duy vừa đau vừa sợ. Hắn vội bò dậy sủa lại lần nữa.
Lần này là 2 phát tát đau điếng vào 2 bên má.
_ Vẫn chưa giống. Cái cơ bản nhất của một con chó là sủa mà mày cũng không làm được. Mau sủa lại!
Thế nhưng D càng sửa càng không làm Mimi hài lòng. Hắn liên tục phải nhận những phát tát và những cú đạp của nàng.
Phải mất cả tiếng đồng hồ sau, khi mà mặt D đỏ ửng lên vì những phát tát của Mimi, thì hắn mới bắt đầu sủa giống chó. Hắn cũng không ngờ mình có thể sủa giống như thế. Đó là do khả năng huấn luyện của Mimi hay tại do bản thân hắn thực sự có gì đó của loài chó?
Nghe những tiếng sủa bắt đầu giống loài chó của Duy, nét mặt xinh đẹp của Mimi hơi giãn ra một chút, tuy vậy nàng vẫn không hề mỉm cười hay cất lời khen ngợi hắn. Nàng chỉ thờ ơ đứng dậy, bước ra cửa và ra lệnh cho Duy bò theo.
Trong lòng Duy cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Hắn cứ nghĩ rằng khi mình làm tốt thì sẽ được Mimi khen ngợi, được nàng xoa đầu vuốt ve, thậm chí ôm lấy hắn vào lòng, cho mặt hắn được dụi vào bờ ngực hấp dẫn kia. Chẳng phải những cô gái hay vuốt ve cưng nựng con chó của mình như thế sao?
Trong lòng hắn dâng lên một chút thất vọng. Hắn không hề để ý rằng không chỉ kiểu cách hay tiếng kêu, mà bây giờ ngay cả tâm lý của Duy cũng đã thay đổi, đã bắt đầu giống một con chó thực thụ. Hắn thèm muốn, khao khát được làm chủ nhân Mimi của hắn hài lòng, khao khát được cô chủ xoa đầu, khen ngợi, gọi hắn là “chó ngoan”.
Duy lẽo đẽo bò theo chân Mimi ra vườn. Bước ra ngoài trời trong tư thế không một mảnh vải che thân và lại bò như một con vật khiến Duy có chút ngại ngùng, sợ hãi. Nhưng hắn quen rất nhanh bởi cả khu vườn cũng như căn biệt thự này hoàn toàn biệt lập, chẳng người ngoài nào có thể can thiệp vào không gian quanh đây,Thảng hoặc, có một vài cô giúp việc khác đi ngang qua, nhưng như mọi người Nhật Bản khác, họ chỉ cắm đầu đi và không bao giờ để ý những chuyện xung quanh không phải của mình,
NHưng trên hết, điều làm Duy nhanh thích nghi với việc mình là một con vật có lẽ chính nhờ sự hiện diện của Mimi. Không hiểu sao cái việc hắn bò theo chân Mimi, từ đằng sau ngước nhìn lên cặp đùi và bờ mông hấp dẫn của Mimi khiến Duy có một cảm giác quy phục. Chúng làm cho Duy cảm giác “Phải rồi! Đây chính là vị trí của mình. Bò dưới chân, từ đằng sau ngắm nhìn mông đít của chủ nhân. Đó chính là vị trí của mình. Vì mình là một con chó!”
Vì thế mặc dù đầu gói đau ê ẩm vì bò theo Mimi cả đoạn đường, nhưng Duy vẫn sung sướng làm theo. Hắn dự định bò thật nhanh, đuổi kịp Mimi và lén ghé mặt vào mông nàng. Sẽ thật là thích.
Nhưng Duy chưa kịp làm điều đấy thì Mimi đã dừng bước và quay lại. Giờ Duy mới để ý nàng dẫn hắn vào một căn nhà kho.
_ Thế nào, bò theo tao cả đoạn đường có đau chân không?
Duy lắc đầu, khẽ sủa ‘gâu gâu” rồi thè lưỡi thở.
_ Tốt, mày làm tốt lắm, mày bắt đầu giống chó rồi đấy! Mày đã vượt qua phần học sủa, và mày bò cũng khá giống chó. thế là cũng được 50% rồi đấy. Giờ tao sẽ dạy mày một phần khó hơn chút. Mày biết, cuộc sống của một con chó, ngoài việc bò quẩn quanh bên cạnh chân chủ nhân, còn là gì không?
Duy khẽ lắc đầu, tỏ ý không biết.
Mimi rút ra một cây roi, nàng bất ngờ quất mạnh vào lưng Duy khiến hắn đau điếng, không kịp phản ứng, chỉ rú lên.
_ Đã là một con chó, thì sẽ phải chấp nhận việc có lúc sẽ bị chủ nhân đánh đập. Chính vì vậy giờ mày sẽ phải tập chịu đòn roi. Hơn nữa, mày phải tập để khi đau cũng phải kêu đau như một con chó. Còn vừa xong, mày kêu không giống tẹo nào. Kêu lại!
Nói rồi, Mimi lại vụt tiếp 1 roi nữa, lần này nhắm chúng mông đít của Duy.
Duy lại rú lên vì đau. Bảo sủa giống chó thì hắn còn có thể, nhưng kêu đau thì thật khó bởi tiếng kêu đau phát ra theo bản năng. Bản năng hắn đâu phải chó thật đâu?
Chính vì vậy Mimi đang dùng roi vọt để buộc bản năng của Duy phải là của một con chó.
_ Vẫn không giống, đồ chó ngu ngốc – vừa nói Mimi vừa quất liên tiếp vào người Duy – Tao rất khỏe, và tao đủ sức đánh mày cho đến khi nào mày kêu được như chó thì thôi! Mau kêu lại!
Duy đau quá kêu oai oái nhưng càng kêu càng không thấy giống. Càng không giống thì Mimi lại càng đánh mạnh. Duy van xin không được, lại lăn lộn bò toài trên đất. Mimi liền túm đầu hắn, nhét vào giữa háng nàng, dùng cặp đùi kẹp chặt lấy đầu hắn cho khỏi chạy, rồi cứ thế quất liên tiếp những nhát roi vào mông đít D.
Sau cùng, thì D cũng đã làm Mimi hài lòng. Hắn kêu nghe cũng giống tiếng của một con chó. Cả mông và lưng hắn hằn đỏ vì những nhát roi của Mimi. Hắn không bao giờ nghĩ chuyện học để làm một con chó lại khó khăn, đau đớn đến vậy. Mới chỉ có ngày đầu tiên thôi, còn cả 6 ngày tiếp theo nữa.
_ Sao hả, đau không con? – Mina nhìn bộ dạng nằm bẹp trên nền đất của D
Hắn khẽ rên ư ử trông rất thảm hại.
Nhưng Mimi không hề tỏ vẻ thương cảm. Nàng khẽ nhếch mép cười khinh miệt, dẫm một chân lên đầu D, nàng nói:
_ Mày bị thế này đáng lắm. Loại người gì muốn đi làm chó cho phụ nữ chúng tao. Tao rất coi thường những kẻ như mày. Hôm nay đến đây đã. Cho mày nghỉ, sáng mai ta sẽ lại tiếp tục.
Đêm đó, Duy phải đi ngủ với cái bụng rỗng không.
—
Sáng hôm sau, D bị đánh thức bởi tiếng mở cửa nhà kho. Mimi lại xuất hiện. Nàng hỏi D:
_ Tối qua tao quên mất không cho mày ăn? Thế nào, đói không hả?
Duy gật đầu, rên ư ử.
_ Vậy bò ra kia mà ăn đi
Mina nói rồi chỉ vào cái bát thức ăn ở sau lưng nàng.
Nghe đến thức ăn, D tỉnh cả ngủ, định sấn tới cái bát ngay. Nhưng đầu óc hắn bỗng dưng suy nghĩ thông suốt. Hắn để ý Mimi đang đứng chắn ngay trước hắn và cái bát, hai chân nàng dang rộng. Nàng nhìn hắn với con mắt thách thức và giễu cợt đầy ẩn ý.
D hiểu ra ý của Mimi. Nàng muốn hắn phải bò chui qua háng nàng để đến chỗ cái bát.
Với những người châu Á như D thì việc đàn ông phải chui qua háng phụ nữ là một việc vô cùng nhục nhã. Thế nhưng, chẳng phải cả ngày hôm qua, D đã tự chấp nhận biến mình thành một con chó, trần truồng quỳ dưới chân Mimi, sủa như chó, bò như chó, để nàng đánh đập như một con chó. Còn có gì mà phải thấy nhục nhã nữa đâu.
Chính vì thế, D dẹp bỏ mấy suy nghĩ về danh dự sang một bên, ngoan ngoãn chui đầu qua 2 chân Mimi, luồn qua háng nàng, bò đến bên cái bát cơm.
Mimi thích thú cười vang:
_Haha, mày cũng bắt đàu thông minh hơn rồi đấy, tao rất hài lòng.
Có lẽ những đòn roi huấn luyện của Mimi ngày hôm qua đã thấm vào D, hắn giờ ngoan ngoãn và cư xử như một con chó thực thụ.
Chẳng cần Mimi phải dạy, D tự biết cách ăn của loài chó. Hắn không dám dùng tay mà cứ quỳ như thế, vục cả mồm vào bát cơm để ăn. Cơm nguội ngắt cũng chẳng con lành gì, nhưng vì quá đói nên hắn cũng chẳng để tâm.
Ăn xong, D lại quay sang bát nước bên cạnh, dùng lưỡi liếm liếm để uống nước. Sau đó mới bò lại chỗ Mimi, khẽ dụi dụi đầu vào chân nàng, sủa nhè nhẹ như biết ơn vì được nàng cho ăn. Đấy là dấu hiệu cho thấy D đã hoàn toàn quy phục Mimi và coi nàng như chủ nhân, cũng có nghĩa là hắn đã tự coi mình là một con chó thực thụ.
Mimi rất hài lòng. Nàng đưa tay xoa đầu D, khen ngợi hắn. Những lời khen của nàng, nụ cười quyến rũ của nàng làm D chết mê. Hắn nguyện sẽ làm chó quỳ dưới chân nàng mãi mãi như vậy.
Vì việc huấn luyện D thành công sớm hơn dự kiến, nên cả ngày hôm đó Mimi thưởng cho hắn bằng những bài học vô cùng nhẹ nhàng. Nàng dắt D đi dạo trong vườn, dạy hắn chơi trò ném khúc xương. Nàng ném một khúc xương ra xa, và D phải bò đi tìm, đem khúc xương về cho nàng. Rồi nàng lại dạy hắn trò làm toán tính nhẩm như trong rạp xiếc. Nàng sẽ đố hắn 1 phép tính, và hắn sẽ sủa thành tiếng để trả lời kết quả.
Rồi Mimi lại cho D chui qua chui lại dưới háng nàng.
– Một con chó thì phải biết chui dưới 2 chân của chủ. Đó là một việc làm yêu thích của loài chó, vì thế mày cũng phải biết làm. – nàng bảo hắn.
Cái này thì khỏi cần Mimi nói, giờ đây, khi đã quy phục Mimi và tự coi mình là chó, thì D không còn thấy nhục nhã gì, trái lại lại thích thú với việc được chui qua háng chủ nhân. Cái cảm giác đưa đầu vào giữa 2 chân nàng,cọ cọ đầu mình dưới háng nàng khiến hắn thích lắm. Những lúc như thế, hắn thấy hạnh phúc vì mình là một con chó.
So với trận đòn ngày hôm qua, hôm nay là một ngày tuyệt vời của D. Giờ hắn đã thành thục cách sủa, cách kêu,cách bò hay ăn uống như một con chó thực thụ. Mimi rất hài lòng. Nàng không còn đánh đập chửi mắng hắn nữa. Mimi nằm phơi nắng ngoài bể bơi, hắn được phép nằm dưới chân nàng, làm cái gác chân cho người đẹp. Thi thoảng, Mimi lại đưa bàn tay vỗ nhè nhẹ vào đầu hắn, nói:
_Tốt lắm, chó ngoan!
Hắn sẽ khẽ rên ư ử và đưa lưỡi liếm liếm những ngón tay xinh đẹp của nàng.