Ở tuổi 35, tôi thất nghiệp và đã ở nhà hơn 1 năm nay. Trong khoảng thời gian đó, vợ tôi đã thay tôi trở thành trụ cột kinh tế. Dù nàng mới 27 tuổi nhưng đã có tấm bằng thạc sĩ kinh tế nên dễ dàng xin được vào một công ty tốt với mức thu nhập cao gấp mấy lần lương tôi, và thực ra còn vì vợ tôi rất đẹp nữa. Tôi không muốn thừa nhận rằng rất có thể nàng nhận được một công việc tốt như thế nhờ nhan sắc của nàng.
Dù sao thì giờ đây tôi đã thay thế vị trí của vợ mình, trở thành người ở nhà ăn bám và lo công việc nhà, bếp núc, dọn dẹp. Lúc đầu thì cũng cảm thấy rất khó chịu nhưng dần dà, tôi quen với vị trí mới của mình, cảm thấy an phận với việc làm một thằng chồng bất tài, phụ thuộc kinh tế vào vợ.
Từ việc an phận đó, thái độ của tôi với vợ mình cũng ngày một khác, từ yêu thương, tôi trở nên tôn thờ nàng. Mỗi sáng thấy vợ mình mặc bộ đồ công sở, đi đôi giày cao gót tôn dáng và xịt nước hoa thơm phức, tôi tưởng như đang nhìn thấy một vị nữ thần sắc đẹp. Tôi đã có lúc nghĩ đến việc quỳ mọp xuống hôn lên mũi giày nàng một cách thành kính và nói với nàng rằng tôi biết ơn nàng thế nào khi nàng phải vất vả đi làm kiếm tiền nuôi tôi. Và chẳng hiểu sao tôi lại thấy nứng với suy nghĩ đó. Đợi vợ đi làm, tôi lục lọi trong đống đồ chưa giặt, tìm quần lót hoặc quần tất của nàng, tôi đưa lên mũi hít ngửi cái thứ mùi cơ thể nàng đọng lại trong đó và bắt đầu thủ dâm.
Hẳn nhiều người sẽ thấy ghen tị khi tôi cưới được một người vợ trẻ đẹp và giỏi giang như vậy. Khi đi với vợ ngoài đường, tôi để ý luôn có 2 kiểu ánh mắt của những gã đàn ông nhìn chúng tôi: 1 là ánh mắt thèm thuồng khi nhìn thấy thân hình quyến rũ của vợ tôi, 2 là ánh mắt ghen tức khi nhìn tôi được tay trong tay đi cùng nàng.
Nhưng thực tế là, đã lâu lắm rồi, tôi không được làm vai trò đúng nghĩa của một người chồng. Không những là 1 thằng chồng bất tài, thất nghiệp, tôi còn là 1 thằng chồng cu ngắn và dễ xuất tinh. Tôi biết tôi chưa bao giờ làm cho vợ tôi thỏa mãn bằng thằng nhỏ của mình. Nó quá yếu đuối trước “cô bé” của vợ tôi.
Rồi đến khi vợ tôi đi làm thay tôi, nàng thường về nhà muộn và trong tình trạng đã mệt mỏi, không còn có hứng quan hệ nữa. Tôi rất biết ơn việc vợ tôi đang phải vất vả đi làm nên không bao giờ dám đòi hỏi nàng. Tôi sẽ nói với nàng cứ nằm thoải mái trên giường và tôi sẽ giúp nàng thư giãn bằng cách dùng lưỡi liếm l*n cho nàng, về sau diện tích các khu vực liếm của tôi ngày càng mở rộng, tôi sẵn sàng liếm láp không chừa một cm nào trên đôi chân dài miên man của nàng, liếm mút những ngón chân còn mùi mồ hôi của cả ngày đi giày, liếm luôn cả cặp mông to tròn của nàng… vợ tôi rất khoan khoái và để mặc cho tôi phục vụ, sau đó nàng sẽ dùng tay sục cho tôi ra bởi khi liếm cơ thể nàng, tôi cũng rất nứng.
Tuy nhiên theo thời gian ngay đến việc dùng tay giúp cho tôi ra cũng thưa dần, cho đến bây giờ thì tôi luôn phải tự xử bằng cách thủ dâm để giải tỏa cơn nứng.
Có một đôi lần, vợ tôi cũng chiều tôi bằng cách giúp tôi ra, nhưng không còn dùng tay nữa, mà nàng dùng chân. Nàng sẽ ngồi trên ghế, còn tôi ngồi dưới sàn trước mặt nàng. Nàng dùng 2 ngón chân xinh xắn của mình, kẹp nhè nhẹ cu tôi và bắt đầu cọ lên cọ xuống 1 cách hờ hững, mắt có khi vẫn dán vào màn hình điện thoại. Chỉ khoảng 30s-1 phút là tôi sẽ xuất tinh. Tôi lấy nước rửa chân, lau chân cho vợ rồi nàng chui lên giường đi ngủ, mặc kệ tôi dọn dẹp.
————
Vợ tôi thường xuyên về muộn hơn. Nàng nói rằng sau giờ làm thường đi bar tụ tập với đồng nghiệp để xả stress. Thế nhưng có lần, khi lén hít ngửi chiếc quần lót nàng vừa cởi ra, tôi ngửi thấy có mùi tinh dịch của đàn ông.
Một cơn giận dữ, ghen tuông bốc lên trong tôi. Tôi buộc vợ tôi phải có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với tôi, và tôi ước gì mình đã không làm thế.
– Thế anh nghĩ mỗi khi tôi nứng thì tôi phải thủ dâm giống như anh chắc? – vợ tôi lạnh lùng nói
– Nhưng…anh, anh là chồng em mà
– Chồng á? Chúng ta đều tự hiểu ngầm là suốt thời gian qua, anh giống như osin trong nhà này hơn là một người chồng mà, đừng tự lừa dối bản thân.Cái loại 30 giây đã xuất tinh tùm lum như anh thì đâu thể làm tôi thỏa mãn. Giờ tôi đi làm vất vả cả ngày để kiếm tiền, chẳng lẽ lại lại không xứng đáng được hưởng một con cặc vừa to vừa dai sức hơn là cái con sâu thảm hại của anh.
Tôi choáng váng, không thể ngờ vợ tôi lại có thể nói ra những lời như thế. Nhưng không hiểu sao tôi lại không thấy giận vợ mình, có lẽ vì trong thâm tâm, tự tôi cũng nghĩ như thế. Thấy tôi im lặng, vợ tôi thở dài rồi nói tiếp:
– Em nghĩ chúng ta nên ly hôn. Chúng ta đang dần ở hai thế giới khác nhau rồi. Vì anh đang thất nghiệp, em sẽ để ngôi nhà này cho anh, em sẽ chuyển đi…
Không để cho vợ tôi nói hết, tôi đã nói, gần như hét lên: “Không!”. Rồi tôi quỳ sụp xuống, ôm chặt lấy chân vợ tôi, mặt mũi nhòe nước mắt, tôi van vỉ:
– Anh xin em đừng bỏ anh. Anh hứa rằng từ giờ sẽ không can thiệp vào bất cứ việc gì, em cứ làm gì mình thích, chỉ cần đừng rời xa anh
– Anh không hiểu à? Vấn đề là giờ em không thể nào coi anh là một người chồng được nữa.
– Vậy đừng coi anh là chồng – tôi vội đáp – chỉ cần đừng rời xa anh, em coi anh là gì cũng được, à đúng rồi, hãy coi anh là osin, là nô lệ của em. Anh xin thề trung thành hầu hạ em…
– Kể cả khi em có người đàn ông khác?
Tôi hơi khựng lại một chút rồi quả quyết đáp:
– Kể cả em có người đàn ông khác. Em xứng đáng có được 1 ng đàn ông tốt hơn anh. Anh chỉ xin được làm nô lệ của em, được quỳ dưới chân em như thế này là mãn nguyện rồi, xin đừng ruồng bỏ anh.
Tôi ôm chân vợ van xin, nước mắt nước mũi tèm lem, có lẽ trông cực kỳ thảm hại. Vợ tôi nhìn tôi với ánh mắt vừa như thương hại vừa như khinh thường, rồi nàng hỏi:
– Làm nô lệ của em? Ý tưởng hay đó. Có thật anh sẵn sàng làm nô lệ cho em không? Vì nô lệ tức là không còn quyền tự do cá nhân và sẽ phải làm theo mọi mệnh lệnh của chủ nhân đấy.