Truyện cuckold: Kiếp chó nhục nhã – phần 3
Trong căn biệt thự xa hoa của gia đình Hoàng Long, Khánh Linh thư thái thả mình trong làn nước mát của bể bơi vô cực trên tầng thượng. Trở thành bạn gái của Hoàng Long có lẽ là lựa chọn đúng đắn nhất cuộc đời nàng.
Ở gần đấy, Duy bị nhốt trong một cái cũi chó, đủ gần để hắn vẫn có cơ hội nhìn trộm ra bên ngoài, ngắm nhìn người con gái từng là người yêu cũ của mình, nhưng nay đã trở thành cô chủ. Khánh Linh vừa từ dưới bể bơi bước lên, nổi bật với bộ bikini màu đỏ rực, làn da mịn màng khiến nàng không thể nào trông sexy hơn. Những giọt nước chảy tong tỏng trên những đường cong hoàn hảo càng làm cho vẻ đẹp của nàng thêm hấp dẫn, đặc biệt là cặp mông căng tròn đầy khiêu khích khi nàng khẽ cúi người để lấy ly cocktail trên bàn. Liệu có phải Khánh Linh cố tình cúi người, chổng mông về phía góc nhìn của Duy để trêu chọc hắn không? Có lẽ là vậy, bởi Khánh Linh biết tên nô lệ thấp hèn đang bị nhốt trong cũi chó đằng kia sẽ không thể rời mắt khỏi thân hình hoàn mỹ của nàng. Chắc hẳn hắn đang thèm nhỏ dãi vì không thể với tới nàng nữa. Nàng bước đến gần chiếc cũi, tim Duy bỗng đập thình thịch. Hắn vội vã cụp mắt xuống.
- Mày vừa nhìn cái gì thế? - Khánh Linh hỏi
Duy không dám trả lời. Khánh Linh nhếch miệng cười đắc ý. Nàng xoay hông, ngồi tựa lên chiếc cũi chó, để cặp mông săn chắc của mình ngay sát phía trên đầu Duy. Vài giọt nước đọng trên mông và chiếc quần bơi của nàng chảy tong tỏng xuống mặt tên nô lệ. - Cuộc đời thật thú vị, Duy nhỉ. Ai mà ngờ được, mày từng là một giám đốc, từng là bạn trai tao. vậy mà giờ mày lại quỳ ở đây, trong cái cũi chó này, bên dưới mông đít tao, sống cuộc đời của súc vật, hahaha.
Duy không có lời nào để nói, cũng không kiềm chế được việc ngước mặt lên ngắm cặp mông của Khánh Linh ngay phía trên, thậm chí còn há miệng hứng những giọt nước chảy ra từ mông nàng.
- Ôi đm, nhìn kìa, cu mày đang cửng lên kìa, quỳ ở trong chuồng chó, ngắm mông đít tao, mà mày cũng cửng lên được á, haha - Khánh Linh chế giễu - thèm lắm đúng không con chó, nhưng hạng súc vật thấp kém như mày thì không có cơ hội chạm vào mông tao đâu. Nàng mở cũi chó, ra lệnh cho Duy bò ra khỏi chuồng. Nàng cưỡi lên lưng hắn, bắt hắn làm ngựa cõng nàng quay trở lại phía bể bơi. Khi đã ngồi yên vị trên chiếc ghế phơi nắng, với tên nô lệ quỳ bên cạnh, Khánh Linh tiếp tục màn “hành hạ tâm lý” của mình.
- Bóp chân cho tao
Duy dùng hai tay đỡ lấy bàn chân ngọc ngà của cô chủ, nhẹ nhàng xoa bóp thư giãn những ngón chân của nàng. Khánh Linh cười khẽ, nói: - "Buồn cười nhỉ. Ngày xưa, hình như mày từng thề thốt sẽ chăm sóc cho tao cả đời. Giờ thì mày đã làm được điều đó rồi đấy, mày đã có cơ hội được chăm sóc tao, nhưng với vai trò là một thằng nô lệ chăm sóc cho bà chủ." - nàng cúi xuống, ghé sát mặt hắn, thì thầm -" Mày không còn là người yêu tao nữa, chỉ là một con chó không hơn không kém."
Duy tiếp tục im lặng, không dám nói gì, cố gắng đè nén những cảm xúc và sự thèm muốn trong đầu. Khánh Linh nói tiếp:
- "Tao thật sự tiếc lắm, Duy ạ" - nàng giả vờ thở dài, giọng điệu ngọt ngào nhưng ẩn chứa đầy sự châm chọc - "tao cũng không muốn đối xử với mày như thế này đâu, nhưng giờ tao đã là chủ của mày, tao có quyền ra lệnh, và cuộc sống của mày là để phục tùng mệnh lệnh của tao, và… phục tùng anh Long. Mày nên cảm thấy may mắn, vì ít nhất tao còn để mày quỳ dưới chân tao." Duy run lên vì xấu hổ và cay đắng. Từng giọt nước mắt rơi xuống sàn gạch. Hắn không chịu được nữa, cảm giác nhục nhã tủi hổ và sự cay đắng khi nhìn Khánh Linh xinh đẹp và rực rỡ bên người đàn ông khác, còn hắn thì chỉ là con chó quỳ dưới chân nàng. Những cảm xúc đó khiến hắn bật khóc.
- Linh…anh vẫn yêu em - giọng Duy run rẩy - anh chưa bao giờ quên em..
Khánh Linh bất ngờ bật cười, tiếng cười trong trẻo nhưng như cứa vào lòng Duy. - "Ôi trời ơi! "- nàng khẽ lắc đầu, tay che miệng như đang phải cố nhịn cười trước một điều khôi hài -" Mày vừa nói gì cơ? Yêu tao á? Nhìn mày đi "- Giọng nàng đầy khinh bỉ -" một thằng đàn ông đã mất hết tài sản, mất hết cả nhân phẩm, danh dự…phải cúi đầu làm một con chó trong nhà tao. Mày nghĩ tao có thể yêu mày?"
Duy cắn chặt môi, nước mắt chảy dài trên má.
- "Thật thảm hại" - Khánh Linh nói, thong thả vắt chân lên đùi, cố tình để lộ thêm đường cong hoàn hảo của mình trước ánh mắt tiếc nuối của Duy. Nàng thích thú khi thấy hắn đau khổ - "nếu tao còn một chút thương hại nào dành cho mày, tao sẽ bảo mày đứng lên, thậm chí có khi còn bảo anh Long thả tự do cho mày. Nhưng không" - nàng cười lạnh -" tao nghĩ vị trí của mày nên là ở dưới chân tao. An phận làm chó hết đời đi, ở trong chuồng chó nhà anh Long chính là nơi duy nhất mày có ích."
Bà Vân bỗng xuất hiện. Người phụ nữ trung niên đó vẫn luôn toát lên vẻ đẹp quý phái trong bất kỳ trang phục nào. Ở bể bơi, bà mặc một bộ áo tắm một mảnh màu đen thanh lịch, dù ngoài 50, vóc dáng bà vẫn thật gọn gàng và săn chắc không kém gì Khánh Linh.
Dù chưa được lệnh, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng bà chủ, Duy mừng rỡ lập tức bò đến, sủa gâu gâu rồi rối rít cúi rạp người, hôn nhẹ lên mu bàn chân bà Vân, sau đó ngước nhìn bà với ánh mắt vừa vui mừng vừa kính sợ. Mặc dù bà Vân không phải một bà chủ hiền từ, đã có rất nhiều lần bà trừng phạt Duy, nhiều lần dùng đòn roi để dạy dỗ hắn, nhưng nếu so với sự hành hạ mà cậu chủ Hoàng Long và cô chủ Khánh Linh dành cho Duy thì bà Vân vẫn rất nhân từ. Sự xuất hiện của bà Vân làm cho Duy có cảm giác an toàn. Hắn thực sự mừng rỡ khi gặp bà, đúng như cách một con vật trung thành được gặp lại chủ nhân thân thuộc. Ánh mắt ngước lên đầy mong chờ. Hắn không cần gì hơn ngoài sự chú ý của bà Vân, dù chỉ là một chút. Bà Vân cho phép Duy cọ trán lên cặp đùi mềm mại của bà. Tên nô lệ còn tinh nghịch rúc đầu vào háng bà chủ, đưa mũi hít hà thứ mùi nước hoa quen thuộc của bà. Bà Vân bật cười khẽ:
- Con chó hư này!
Bà mắng yêu “con chó” của mình, tét nhẹ vào mông Duy. Duy sung sướng bò theo chân bà quay trở lại chỗ Khánh Linh. Bà ra hiệu cho Duy giữ thẳng lưng, quỳ làm ghế để bà ngồi xuống. -Thế nào, mấy ngày vừa qua các con có “ngược đãi” con chó của bác không? Mà sao nó mừng khi gặp bác quá vậy? - bà hỏi đùa Khánh Linh.
- Hihi, con và anh Long cũng chỉ dạy dỗ nó nhẹ nhàng, để nó hiểu rõ thân phận và nhiệm vụ thôi ạ. Chứ đâu nỡ ngược đãi đánh đập con chó cưng của bác. Có phải không Duy? - Khánh Linh nói ngọt ngào
Tất nhiên Duy đủ thông minh để không làm chủ nhân nào phật lòng. Hắn sủa lên mấy tiếng để xác nhận lời Khánh Linh. Rồi bà Vân nằm ngả ra chiếc ghế phơi nắng, cùng thưởng cocktail và trò chuyện rôm rả với Khánh Linh. Trong khi Duy phải quỳ bên dưới bóp chân cho bà chủ và cô chủ. Khánh Linh không muốn làm phiền sự nghỉ ngơi của bà Vân nên xin phép đi công chuyện. Thực ra khi có mặt Khánh Linh ở đây, bà Vân không tiện đưa ra những mệnh lệnh đặc biệt cho Duy mà bà đã mất công huấn luyện hắn.
Giờ chỉ còn lại bà và tên nô lệ, bà ra lệnh:
- Bắt đầu đi! Duy đã quen với nhiệm vụ này. Hắn không dùng tay xoa bóp chân cho bà chủ nữa, mà há miệng, đưa lưỡi liếm láp những đầu ngón chân của bà. Cái lưỡi ướt át của hắn ngay lập tức tạo ra một cơn rùng mình nhột nhột rất dễ chịu chạy dọc người bà Vân.
Duy bắt đầu há miệng, ngậm các ngón chân của bà trong mồm để mút. Hơi thở ấm nóng của hắn giúp các ngón chân thường phải đi giày cao gót của bà Vân được thư giãn. Bà thở khẽ, mắt khép hờ, khoan khoái tận hưởng sự phục vụ của tên nô lệ mà chỉ có những con người ở đỉnh xã hội như bà mới có thể được trải nghiệm.
Duy biết mình đang làm bà chủ hài lòng. Hắn mạnh bạo đưa lưỡi liếm lên cao hơn, lên đến cổ chân của bà Vân. Đôi lúc, hắn hơi dừng lại, lén hít ngửi thật sâu mùi da thịt thơm tho quyền quý của bà chủ. Duy cảm thấy nhục nhã khi bị đối xử theo cách này, dùng lưỡi để phục vụ chủ nhân nhưng đồng thời chính hắn cũng cảm thấy hưng phấn kỳ lạ khi được liếm chân bà Vân, được chạm vào bà, được trở thành một công cụ giúp người phụ nữ cao sang này thư giãn.
Lưỡi của Duy đã di chuyển lên đến đầu gối của bà Vân. Hắn khựng lại, ngước lên nhìn bà để xin phép.
- Không cần hỏi, tao chưa bảo dừng - bà Vân nói Được sự cho phép, Duy mạnh bạo đưa lưỡi liếm lên cặp đùi săn chắc, mịn màng của bà Vân, đặt lên đó những nụ hôn nhẹ nhàng một cách tôn thờ. Hắn vừa làm với sự phấn khích xen lẫn run rẩy, hắn sợ sẽ sơ sẩy làm bà chủ phật ý và bị bà trừng phạt. Càng gần khu vực “thiêng liêng” của bà chủ, Duy càng phải cẩn thận.
Bà Vân khẽ đổi tư thế. Bà xoay người lại, để cặp mông quyến rũ ôm gọn trong lớp vải đen mong manh hướng về phía Duy. Duy cũng đã quen với những ý thích của bà chủ. Hắn nhẹ nhàng rúc mặt vào mông đít bà chủ, hít thật sâu mùi mông đít thơm tho của bà, tiếp tục vừa hôn vừa liếm những đường cong đó. Duy được phép dùng tay vạch nhẹ chiếc quần bơi của bà Vân, để lộ ra khe đít của bà, nơi mà tên nô lệ không ngại ngần đưa lưỡi liễm sâu vào đó. Hắn phải liếm sâu nhất có thể, phải khiến khe đít của bà Vân ướt nhẹp. Như để tăng thêm sự kích thích, bà Vân ngậm viên đá trong miệng, rồi quay lại nhổ thứ nước miếng mát lạnh đó vào mồm Duy. Duy tiếp tục liếm sâu vào khe đít của bà Vân, giúp bà có được cảm giác mát lạnh nơi lỗ đít. Đó chính là sự hưởng thụ vô cùng đặc biệt mà chỉ những người như bà Vân mới có.
Chẳng biết Duy phải phục vụ bà Vân trong bao lâu, cái lưỡi của hắn đã mỏi nhừ. Bà Vân thì nằm khoan khoái trên ghế, mắt lim dim thư giãn cơ thể sau những đợt liếm tận tụy của Duy. Nhìn con cu thảm hại vẫn đang cửng lên của Duy, bà phì cười. Cái suy nghĩ tên nô lệ vừa phải hầu hạ hạ thể của bà vừa lên cơn nứng khiến bà Vân thấy hài lòng. Bà không những không trách phạt sự dâm dục của hắn mà còn muốn “thưởng” cho hắn một chút, vì sự phục vụ trung thành. - Tội nghiệp mày, cứng hết cả lên rồi - bà Vân khẽ đưa ngón chân đá nhẹ vào cu của Duy, lại càng khiến cu của hắn cứng hơn, đầu cu khẽ giật giật. - hôm nay mày phục vụ tốt, tao sẽ thưởng. Con Thơm đâu rồi!
Nghe tiếng bà Vân gọi, Thơm - một trong những người giúp việc trong nhà bà Vân vội vàng chạy đến.
- Dạ, bà chủ cho gọi con - Thơm lễ phép cúi đầu chào chủ - Mày giúp cho thằng Duy được sướng đi! Hôm nay bà thưởng cho nó được xuất.
Thơm chẳng sung sướng gì với mệnh lệnh này, nhưng nàng đâu dám cãi chủ nếu không muốn mất việc. Nàng đành miễn cưỡng ngồi xuống bên cạnh, đưa tay nắm lấy cu của Duy và bắt đầu sục.
- Không phải ở đây, dắt nó ra sau vườn đi, để cho tao nghỉ ngơi - bà Vân ra lệnh. Thơm vâng dạ, nắm sợi xích cổ, dắt Duy đi ra sau vườn. Duy sung sướng gâu gâu mấy tiếng cảm tạ bà chủ rồi hào hứng theo sau cô nàng giúp việc. Thơm năm nay vừa tròn 18 tuổi, một con bé quê mùa, ít học, đến làm osin trong nhà bà Vân mới có nửa năm. Dù ngoại hình của Thơm quê mùa, nhưng nàng có làn da hồng hào, đôi chân thon thả và cặp mông khá tròn. Duy bò theo phía sau, nhìn cặp hông tràn đầy sức sống của Thơm chuyển động sau lớp quần vải, trong lòng rộn lên một cơn sóng dâm dục. Hắn ước có thể cọ cu vào đôi chân trắng mịn của Thơm để sục, hoặc được liếm láp, hít ngửi đôi chân đó, cặp mông đó thì còn tuyệt nữa.
Trái ngược với Duy, Thơm căm ghét cái mệnh lệnh và thi thoảng bà chủ bắt nàng phải thực hiện này, càng căm ghét và khinh bỉ cái bản mặt dâm dục của Duy khi được nàng giúp xuất tính.
- Đm con chó này, bò nhanh lên! Thơm giật mạnh sợi xích, quát Duy. Dù nàng chỉ là người giúp việc nhưng nàng cũng ý thức được trong nhà này, thân phận của mình cao hơn Duy một bậc. Nàng vẫn là con người, được đi đứng nói năng, được mặc quần áo. Còn thằng súc vật này phải trần truồng và bò bằng bốn chân, sống trong cũi chó. Nó phải sợ nàng. Không có bà chủ ở đây, Thơm có toàn quyền xử lý Duy. Phải làm gì đó với nó cho bõ tức mới được.
Sau khi đã xích Duy vào một cái cột. Thơm túm tóc hắn, bắt hắn ngửa mặt ra. Cô gái trẻ chu mồm, nhổ mạnh một bãi nước miếng vào mặt Duy.
- Đm con chó, mày thích sướng lắm hả? Mày liếm giỏi nên được bà chủ thưởng đúng không? Được, tao sẽ cho mày được sướng. Nói rồi, Thơm nắm lấy thằng nhỏ của Duy và bắt đầu sục. Duy sung sướng đến tê tái khi được cô gái trẻ sục cu cho. Hắn ú ớ không nói được lời nào, gương mặt ánh lên vẻ dâm đãng trông thật đáng ghét. Thơm biết giới hạn của Duy, nàng sục cầm chừng, đủ để con cu của hắn rỉ nước chứ chưa kịp xuất thì nàng dừng lại, bỏ tay ra. Ánh mắt của Thơm lóe lên vẻ tinh quái. Nàng đứng dậy, bất ngờ sút mạnh vào háng Duy. Duy đau đớn rú lên, nằm ngã ra đất, ôm lấy cu, miệng rên rỉ. Hắn đau đến phát khóc.
Thơm cười khúc khích trước vẻ đau đớn của con chó. Bị đau, cu của Duy ngay lập tức xìu xuống. Thơm lại túm lấy con cu thảm hại đó và bắt đầu sục:
- Kìa, sao cu mày lại mềm oặt thế này? Được tao dùng tay sục cho mà không sướng à? À không… tao lại bắt đầu thấy nó cứng dần lên rồi này, haha. - Xin chị…xin chị… - Duy sợ hãi van xin - xin đừng đá em…
- Lệnh của bà chủ là giúp mày được sung sướng mà. Nếu mày xuất nhanh qua thì làm sao gọi là sung sướng. Tao phải làm thế để mày không phun ra quá sớm, cũng chỉ là giúp mày thôi, hihi - Thơm nói một cách ngọt ngào pha chút chế giễu, tay sục cu của Duy nhanh dần, nhanh dần.
Khi cảm thấy Duy sắp xuất, Thơm lặp lại trò ban nãy. Nàng bỏ tay ra và đứng lên. Duy sợ hãi vội lấy hai tay che háng, người gập lại như con tôm để phòng thủ. Thơm bực tức đạp lên người hắn: - Đm con chó này, bà mày cho mày sướng mà mày chê à? Mày thích che không? Mày nghĩ mày tránh được khỏi tao á?
Duy hoàn toàn sợ hãi. Thơm không phải là người đầu tiên bày ra những trò hành hạ hoặc trừng phạt hắn. Hắn đã từng phải chịu đựng sự hành hạ của bà Vân, của Hoàng Long và Khánh Linh… nhưng những chủ nhân của hắn đều là những người học thức, có địa vị xã hội, vì thế sự hành hạ của họ cũng an toàn hơn, dù vẫn khiến Duy đau khổ. Nhưng với Thơm thì khác, nàng chỉ là một con bé nhà quê, ít học. Nàng sẵn sàng văng tục và đánh đập thẳng tay. Duy cảm thấy nàng rất khó lường, rất bạo lực và không có giới hạn.
- Chị ơi tha cho em, tha cho em, em không muốn sướng nữa, chị cứ nhốt em vào cũi đi, tha cho em - Duy, nhục nhã ôm lấy chân Thơm, van xin rối rít, hoàn toàn khuất phục trước cô nàng giúp việc trẻ tuổi. Thơm nhếch miệng cười hài lòng. Nàng đã dạy cho Duy biết nên sợ nàng.
- Được rồi, tao thấy mày cũng biết điều hơn rồi. Tao hứa sẽ không làm mày đau nữa. Được chưa. Nhưng lệnh của bà chủ thì vẫn phải thực hiện, mày vẫn sẽ được xuất tinh. Nứng lắm phải không chó? Giờ tao cho mày hai lựa chọn, một là mày tự thủ dâm rồi xuất. Hai là tao sục cho mày xuất, nhưng sau đó mày phải tự liếm sạch đống tinh mày xuất ra. Nào, chọn đi…
- Dạ…em…em… chọn phương án hai - Duy dè dặt trả lời - Haha, chắc chưa, giờ mày nứng thì mày nghĩ là có thể nuốt tinh được nhưng khi mày xuất ra rồi thì mọi chuyện không còn dễ dàng đâu. Mẹ con chó dâm, lại còn muốn bà dùng tay sục cho cơ.
Nói như vậy nhưng Thơm cũng đưa tay cầm lấy cu của Duy và tiếp tục sục. Lần này nàng không còn làm hắn đau nữa, nhưng nàng ra hẹn:
- Tao sẽ cho mày 10 giây, hết 10 giây mà mày không ra được thì đừng có trách tao.1..2..3.. ôi vãi l*n, haha, đò thảm hại yếu sinh lý. Thơm phì cười. Mới đếm đến 3, con chó đã không chịu được nữa, xuất tinh ào ạt ra mặt đất, dính cả lên tay nàng.
Nàng châm chọc:
- Tao nghĩ một con chó thực sự cũng còn chịu đựng được lâu hơn mày đấy. Mày thảm quá! Nào, giờ thì làm theo đúng thỏa thuận, liếm hết cái đống bẩn thỉu mày xả ra đi. Thơm thọc những ngón tay dính tinh vào mồm Duy, bắt hắn mút sạch.
Ở gần đấy, Duy bị nhốt trong một cái cũi chó, đủ gần để hắn vẫn có cơ hội nhìn trộm ra bên ngoài, ngắm nhìn người con gái từng là người yêu cũ của mình, nhưng nay đã trở thành cô chủ. Khánh Linh vừa từ dưới bể bơi bước lên, nổi bật với bộ bikini màu đỏ rực, làn da mịn màng khiến nàng không thể nào trông sexy hơn. Những giọt nước chảy tong tỏng trên những đường cong hoàn hảo càng làm cho vẻ đẹp của nàng thêm hấp dẫn, đặc biệt là cặp mông căng tròn đầy khiêu khích khi nàng khẽ cúi người để lấy ly cocktail trên bàn. Liệu có phải Khánh Linh cố tình cúi người, chổng mông về phía góc nhìn của Duy để trêu chọc hắn không? Có lẽ là vậy, bởi Khánh Linh biết tên nô lệ thấp hèn đang bị nhốt trong cũi chó đằng kia sẽ không thể rời mắt khỏi thân hình hoàn mỹ của nàng. Chắc hẳn hắn đang thèm nhỏ dãi vì không thể với tới nàng nữa. Nàng bước đến gần chiếc cũi, tim Duy bỗng đập thình thịch. Hắn vội vã cụp mắt xuống.
- Mày vừa nhìn cái gì thế? - Khánh Linh hỏi
Duy không dám trả lời. Khánh Linh nhếch miệng cười đắc ý. Nàng xoay hông, ngồi tựa lên chiếc cũi chó, để cặp mông săn chắc của mình ngay sát phía trên đầu Duy. Vài giọt nước đọng trên mông và chiếc quần bơi của nàng chảy tong tỏng xuống mặt tên nô lệ. - Cuộc đời thật thú vị, Duy nhỉ. Ai mà ngờ được, mày từng là một giám đốc, từng là bạn trai tao. vậy mà giờ mày lại quỳ ở đây, trong cái cũi chó này, bên dưới mông đít tao, sống cuộc đời của súc vật, hahaha.
Duy không có lời nào để nói, cũng không kiềm chế được việc ngước mặt lên ngắm cặp mông của Khánh Linh ngay phía trên, thậm chí còn há miệng hứng những giọt nước chảy ra từ mông nàng.
- Ôi đm, nhìn kìa, cu mày đang cửng lên kìa, quỳ ở trong chuồng chó, ngắm mông đít tao, mà mày cũng cửng lên được á, haha - Khánh Linh chế giễu - thèm lắm đúng không con chó, nhưng hạng súc vật thấp kém như mày thì không có cơ hội chạm vào mông tao đâu. Nàng mở cũi chó, ra lệnh cho Duy bò ra khỏi chuồng. Nàng cưỡi lên lưng hắn, bắt hắn làm ngựa cõng nàng quay trở lại phía bể bơi. Khi đã ngồi yên vị trên chiếc ghế phơi nắng, với tên nô lệ quỳ bên cạnh, Khánh Linh tiếp tục màn “hành hạ tâm lý” của mình.
- Bóp chân cho tao
Duy dùng hai tay đỡ lấy bàn chân ngọc ngà của cô chủ, nhẹ nhàng xoa bóp thư giãn những ngón chân của nàng. Khánh Linh cười khẽ, nói: - "Buồn cười nhỉ. Ngày xưa, hình như mày từng thề thốt sẽ chăm sóc cho tao cả đời. Giờ thì mày đã làm được điều đó rồi đấy, mày đã có cơ hội được chăm sóc tao, nhưng với vai trò là một thằng nô lệ chăm sóc cho bà chủ." - nàng cúi xuống, ghé sát mặt hắn, thì thầm -" Mày không còn là người yêu tao nữa, chỉ là một con chó không hơn không kém."
Duy tiếp tục im lặng, không dám nói gì, cố gắng đè nén những cảm xúc và sự thèm muốn trong đầu. Khánh Linh nói tiếp:
- "Tao thật sự tiếc lắm, Duy ạ" - nàng giả vờ thở dài, giọng điệu ngọt ngào nhưng ẩn chứa đầy sự châm chọc - "tao cũng không muốn đối xử với mày như thế này đâu, nhưng giờ tao đã là chủ của mày, tao có quyền ra lệnh, và cuộc sống của mày là để phục tùng mệnh lệnh của tao, và… phục tùng anh Long. Mày nên cảm thấy may mắn, vì ít nhất tao còn để mày quỳ dưới chân tao." Duy run lên vì xấu hổ và cay đắng. Từng giọt nước mắt rơi xuống sàn gạch. Hắn không chịu được nữa, cảm giác nhục nhã tủi hổ và sự cay đắng khi nhìn Khánh Linh xinh đẹp và rực rỡ bên người đàn ông khác, còn hắn thì chỉ là con chó quỳ dưới chân nàng. Những cảm xúc đó khiến hắn bật khóc.
- Linh…anh vẫn yêu em - giọng Duy run rẩy - anh chưa bao giờ quên em..
Khánh Linh bất ngờ bật cười, tiếng cười trong trẻo nhưng như cứa vào lòng Duy. - "Ôi trời ơi! "- nàng khẽ lắc đầu, tay che miệng như đang phải cố nhịn cười trước một điều khôi hài -" Mày vừa nói gì cơ? Yêu tao á? Nhìn mày đi "- Giọng nàng đầy khinh bỉ -" một thằng đàn ông đã mất hết tài sản, mất hết cả nhân phẩm, danh dự…phải cúi đầu làm một con chó trong nhà tao. Mày nghĩ tao có thể yêu mày?"
Duy cắn chặt môi, nước mắt chảy dài trên má.
- "Thật thảm hại" - Khánh Linh nói, thong thả vắt chân lên đùi, cố tình để lộ thêm đường cong hoàn hảo của mình trước ánh mắt tiếc nuối của Duy. Nàng thích thú khi thấy hắn đau khổ - "nếu tao còn một chút thương hại nào dành cho mày, tao sẽ bảo mày đứng lên, thậm chí có khi còn bảo anh Long thả tự do cho mày. Nhưng không" - nàng cười lạnh -" tao nghĩ vị trí của mày nên là ở dưới chân tao. An phận làm chó hết đời đi, ở trong chuồng chó nhà anh Long chính là nơi duy nhất mày có ích."
Bà Vân bỗng xuất hiện. Người phụ nữ trung niên đó vẫn luôn toát lên vẻ đẹp quý phái trong bất kỳ trang phục nào. Ở bể bơi, bà mặc một bộ áo tắm một mảnh màu đen thanh lịch, dù ngoài 50, vóc dáng bà vẫn thật gọn gàng và săn chắc không kém gì Khánh Linh.
Dù chưa được lệnh, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng bà chủ, Duy mừng rỡ lập tức bò đến, sủa gâu gâu rồi rối rít cúi rạp người, hôn nhẹ lên mu bàn chân bà Vân, sau đó ngước nhìn bà với ánh mắt vừa vui mừng vừa kính sợ. Mặc dù bà Vân không phải một bà chủ hiền từ, đã có rất nhiều lần bà trừng phạt Duy, nhiều lần dùng đòn roi để dạy dỗ hắn, nhưng nếu so với sự hành hạ mà cậu chủ Hoàng Long và cô chủ Khánh Linh dành cho Duy thì bà Vân vẫn rất nhân từ. Sự xuất hiện của bà Vân làm cho Duy có cảm giác an toàn. Hắn thực sự mừng rỡ khi gặp bà, đúng như cách một con vật trung thành được gặp lại chủ nhân thân thuộc. Ánh mắt ngước lên đầy mong chờ. Hắn không cần gì hơn ngoài sự chú ý của bà Vân, dù chỉ là một chút. Bà Vân cho phép Duy cọ trán lên cặp đùi mềm mại của bà. Tên nô lệ còn tinh nghịch rúc đầu vào háng bà chủ, đưa mũi hít hà thứ mùi nước hoa quen thuộc của bà. Bà Vân bật cười khẽ:
- Con chó hư này!
Bà mắng yêu “con chó” của mình, tét nhẹ vào mông Duy. Duy sung sướng bò theo chân bà quay trở lại chỗ Khánh Linh. Bà ra hiệu cho Duy giữ thẳng lưng, quỳ làm ghế để bà ngồi xuống. -Thế nào, mấy ngày vừa qua các con có “ngược đãi” con chó của bác không? Mà sao nó mừng khi gặp bác quá vậy? - bà hỏi đùa Khánh Linh.
- Hihi, con và anh Long cũng chỉ dạy dỗ nó nhẹ nhàng, để nó hiểu rõ thân phận và nhiệm vụ thôi ạ. Chứ đâu nỡ ngược đãi đánh đập con chó cưng của bác. Có phải không Duy? - Khánh Linh nói ngọt ngào
Tất nhiên Duy đủ thông minh để không làm chủ nhân nào phật lòng. Hắn sủa lên mấy tiếng để xác nhận lời Khánh Linh. Rồi bà Vân nằm ngả ra chiếc ghế phơi nắng, cùng thưởng cocktail và trò chuyện rôm rả với Khánh Linh. Trong khi Duy phải quỳ bên dưới bóp chân cho bà chủ và cô chủ. Khánh Linh không muốn làm phiền sự nghỉ ngơi của bà Vân nên xin phép đi công chuyện. Thực ra khi có mặt Khánh Linh ở đây, bà Vân không tiện đưa ra những mệnh lệnh đặc biệt cho Duy mà bà đã mất công huấn luyện hắn.
Giờ chỉ còn lại bà và tên nô lệ, bà ra lệnh:
- Bắt đầu đi! Duy đã quen với nhiệm vụ này. Hắn không dùng tay xoa bóp chân cho bà chủ nữa, mà há miệng, đưa lưỡi liếm láp những đầu ngón chân của bà. Cái lưỡi ướt át của hắn ngay lập tức tạo ra một cơn rùng mình nhột nhột rất dễ chịu chạy dọc người bà Vân.
Duy bắt đầu há miệng, ngậm các ngón chân của bà trong mồm để mút. Hơi thở ấm nóng của hắn giúp các ngón chân thường phải đi giày cao gót của bà Vân được thư giãn. Bà thở khẽ, mắt khép hờ, khoan khoái tận hưởng sự phục vụ của tên nô lệ mà chỉ có những con người ở đỉnh xã hội như bà mới có thể được trải nghiệm.
Duy biết mình đang làm bà chủ hài lòng. Hắn mạnh bạo đưa lưỡi liếm lên cao hơn, lên đến cổ chân của bà Vân. Đôi lúc, hắn hơi dừng lại, lén hít ngửi thật sâu mùi da thịt thơm tho quyền quý của bà chủ. Duy cảm thấy nhục nhã khi bị đối xử theo cách này, dùng lưỡi để phục vụ chủ nhân nhưng đồng thời chính hắn cũng cảm thấy hưng phấn kỳ lạ khi được liếm chân bà Vân, được chạm vào bà, được trở thành một công cụ giúp người phụ nữ cao sang này thư giãn.
Lưỡi của Duy đã di chuyển lên đến đầu gối của bà Vân. Hắn khựng lại, ngước lên nhìn bà để xin phép.
- Không cần hỏi, tao chưa bảo dừng - bà Vân nói Được sự cho phép, Duy mạnh bạo đưa lưỡi liếm lên cặp đùi săn chắc, mịn màng của bà Vân, đặt lên đó những nụ hôn nhẹ nhàng một cách tôn thờ. Hắn vừa làm với sự phấn khích xen lẫn run rẩy, hắn sợ sẽ sơ sẩy làm bà chủ phật ý và bị bà trừng phạt. Càng gần khu vực “thiêng liêng” của bà chủ, Duy càng phải cẩn thận.
Bà Vân khẽ đổi tư thế. Bà xoay người lại, để cặp mông quyến rũ ôm gọn trong lớp vải đen mong manh hướng về phía Duy. Duy cũng đã quen với những ý thích của bà chủ. Hắn nhẹ nhàng rúc mặt vào mông đít bà chủ, hít thật sâu mùi mông đít thơm tho của bà, tiếp tục vừa hôn vừa liếm những đường cong đó. Duy được phép dùng tay vạch nhẹ chiếc quần bơi của bà Vân, để lộ ra khe đít của bà, nơi mà tên nô lệ không ngại ngần đưa lưỡi liễm sâu vào đó. Hắn phải liếm sâu nhất có thể, phải khiến khe đít của bà Vân ướt nhẹp. Như để tăng thêm sự kích thích, bà Vân ngậm viên đá trong miệng, rồi quay lại nhổ thứ nước miếng mát lạnh đó vào mồm Duy. Duy tiếp tục liếm sâu vào khe đít của bà Vân, giúp bà có được cảm giác mát lạnh nơi lỗ đít. Đó chính là sự hưởng thụ vô cùng đặc biệt mà chỉ những người như bà Vân mới có.
Chẳng biết Duy phải phục vụ bà Vân trong bao lâu, cái lưỡi của hắn đã mỏi nhừ. Bà Vân thì nằm khoan khoái trên ghế, mắt lim dim thư giãn cơ thể sau những đợt liếm tận tụy của Duy. Nhìn con cu thảm hại vẫn đang cửng lên của Duy, bà phì cười. Cái suy nghĩ tên nô lệ vừa phải hầu hạ hạ thể của bà vừa lên cơn nứng khiến bà Vân thấy hài lòng. Bà không những không trách phạt sự dâm dục của hắn mà còn muốn “thưởng” cho hắn một chút, vì sự phục vụ trung thành. - Tội nghiệp mày, cứng hết cả lên rồi - bà Vân khẽ đưa ngón chân đá nhẹ vào cu của Duy, lại càng khiến cu của hắn cứng hơn, đầu cu khẽ giật giật. - hôm nay mày phục vụ tốt, tao sẽ thưởng. Con Thơm đâu rồi!
Nghe tiếng bà Vân gọi, Thơm - một trong những người giúp việc trong nhà bà Vân vội vàng chạy đến.
- Dạ, bà chủ cho gọi con - Thơm lễ phép cúi đầu chào chủ - Mày giúp cho thằng Duy được sướng đi! Hôm nay bà thưởng cho nó được xuất.
Thơm chẳng sung sướng gì với mệnh lệnh này, nhưng nàng đâu dám cãi chủ nếu không muốn mất việc. Nàng đành miễn cưỡng ngồi xuống bên cạnh, đưa tay nắm lấy cu của Duy và bắt đầu sục.
- Không phải ở đây, dắt nó ra sau vườn đi, để cho tao nghỉ ngơi - bà Vân ra lệnh. Thơm vâng dạ, nắm sợi xích cổ, dắt Duy đi ra sau vườn. Duy sung sướng gâu gâu mấy tiếng cảm tạ bà chủ rồi hào hứng theo sau cô nàng giúp việc. Thơm năm nay vừa tròn 18 tuổi, một con bé quê mùa, ít học, đến làm osin trong nhà bà Vân mới có nửa năm. Dù ngoại hình của Thơm quê mùa, nhưng nàng có làn da hồng hào, đôi chân thon thả và cặp mông khá tròn. Duy bò theo phía sau, nhìn cặp hông tràn đầy sức sống của Thơm chuyển động sau lớp quần vải, trong lòng rộn lên một cơn sóng dâm dục. Hắn ước có thể cọ cu vào đôi chân trắng mịn của Thơm để sục, hoặc được liếm láp, hít ngửi đôi chân đó, cặp mông đó thì còn tuyệt nữa.
Trái ngược với Duy, Thơm căm ghét cái mệnh lệnh và thi thoảng bà chủ bắt nàng phải thực hiện này, càng căm ghét và khinh bỉ cái bản mặt dâm dục của Duy khi được nàng giúp xuất tính.
- Đm con chó này, bò nhanh lên! Thơm giật mạnh sợi xích, quát Duy. Dù nàng chỉ là người giúp việc nhưng nàng cũng ý thức được trong nhà này, thân phận của mình cao hơn Duy một bậc. Nàng vẫn là con người, được đi đứng nói năng, được mặc quần áo. Còn thằng súc vật này phải trần truồng và bò bằng bốn chân, sống trong cũi chó. Nó phải sợ nàng. Không có bà chủ ở đây, Thơm có toàn quyền xử lý Duy. Phải làm gì đó với nó cho bõ tức mới được.
Sau khi đã xích Duy vào một cái cột. Thơm túm tóc hắn, bắt hắn ngửa mặt ra. Cô gái trẻ chu mồm, nhổ mạnh một bãi nước miếng vào mặt Duy.
- Đm con chó, mày thích sướng lắm hả? Mày liếm giỏi nên được bà chủ thưởng đúng không? Được, tao sẽ cho mày được sướng. Nói rồi, Thơm nắm lấy thằng nhỏ của Duy và bắt đầu sục. Duy sung sướng đến tê tái khi được cô gái trẻ sục cu cho. Hắn ú ớ không nói được lời nào, gương mặt ánh lên vẻ dâm đãng trông thật đáng ghét. Thơm biết giới hạn của Duy, nàng sục cầm chừng, đủ để con cu của hắn rỉ nước chứ chưa kịp xuất thì nàng dừng lại, bỏ tay ra. Ánh mắt của Thơm lóe lên vẻ tinh quái. Nàng đứng dậy, bất ngờ sút mạnh vào háng Duy. Duy đau đớn rú lên, nằm ngã ra đất, ôm lấy cu, miệng rên rỉ. Hắn đau đến phát khóc.
Thơm cười khúc khích trước vẻ đau đớn của con chó. Bị đau, cu của Duy ngay lập tức xìu xuống. Thơm lại túm lấy con cu thảm hại đó và bắt đầu sục:
- Kìa, sao cu mày lại mềm oặt thế này? Được tao dùng tay sục cho mà không sướng à? À không… tao lại bắt đầu thấy nó cứng dần lên rồi này, haha. - Xin chị…xin chị… - Duy sợ hãi van xin - xin đừng đá em…
- Lệnh của bà chủ là giúp mày được sung sướng mà. Nếu mày xuất nhanh qua thì làm sao gọi là sung sướng. Tao phải làm thế để mày không phun ra quá sớm, cũng chỉ là giúp mày thôi, hihi - Thơm nói một cách ngọt ngào pha chút chế giễu, tay sục cu của Duy nhanh dần, nhanh dần.
Khi cảm thấy Duy sắp xuất, Thơm lặp lại trò ban nãy. Nàng bỏ tay ra và đứng lên. Duy sợ hãi vội lấy hai tay che háng, người gập lại như con tôm để phòng thủ. Thơm bực tức đạp lên người hắn: - Đm con chó này, bà mày cho mày sướng mà mày chê à? Mày thích che không? Mày nghĩ mày tránh được khỏi tao á?
Duy hoàn toàn sợ hãi. Thơm không phải là người đầu tiên bày ra những trò hành hạ hoặc trừng phạt hắn. Hắn đã từng phải chịu đựng sự hành hạ của bà Vân, của Hoàng Long và Khánh Linh… nhưng những chủ nhân của hắn đều là những người học thức, có địa vị xã hội, vì thế sự hành hạ của họ cũng an toàn hơn, dù vẫn khiến Duy đau khổ. Nhưng với Thơm thì khác, nàng chỉ là một con bé nhà quê, ít học. Nàng sẵn sàng văng tục và đánh đập thẳng tay. Duy cảm thấy nàng rất khó lường, rất bạo lực và không có giới hạn.
- Chị ơi tha cho em, tha cho em, em không muốn sướng nữa, chị cứ nhốt em vào cũi đi, tha cho em - Duy, nhục nhã ôm lấy chân Thơm, van xin rối rít, hoàn toàn khuất phục trước cô nàng giúp việc trẻ tuổi. Thơm nhếch miệng cười hài lòng. Nàng đã dạy cho Duy biết nên sợ nàng.
- Được rồi, tao thấy mày cũng biết điều hơn rồi. Tao hứa sẽ không làm mày đau nữa. Được chưa. Nhưng lệnh của bà chủ thì vẫn phải thực hiện, mày vẫn sẽ được xuất tinh. Nứng lắm phải không chó? Giờ tao cho mày hai lựa chọn, một là mày tự thủ dâm rồi xuất. Hai là tao sục cho mày xuất, nhưng sau đó mày phải tự liếm sạch đống tinh mày xuất ra. Nào, chọn đi…
- Dạ…em…em… chọn phương án hai - Duy dè dặt trả lời - Haha, chắc chưa, giờ mày nứng thì mày nghĩ là có thể nuốt tinh được nhưng khi mày xuất ra rồi thì mọi chuyện không còn dễ dàng đâu. Mẹ con chó dâm, lại còn muốn bà dùng tay sục cho cơ.
Nói như vậy nhưng Thơm cũng đưa tay cầm lấy cu của Duy và tiếp tục sục. Lần này nàng không còn làm hắn đau nữa, nhưng nàng ra hẹn:
- Tao sẽ cho mày 10 giây, hết 10 giây mà mày không ra được thì đừng có trách tao.1..2..3.. ôi vãi l*n, haha, đò thảm hại yếu sinh lý. Thơm phì cười. Mới đếm đến 3, con chó đã không chịu được nữa, xuất tinh ào ạt ra mặt đất, dính cả lên tay nàng.
Nàng châm chọc:
- Tao nghĩ một con chó thực sự cũng còn chịu đựng được lâu hơn mày đấy. Mày thảm quá! Nào, giờ thì làm theo đúng thỏa thuận, liếm hết cái đống bẩn thỉu mày xả ra đi. Thơm thọc những ngón tay dính tinh vào mồm Duy, bắt hắn mút sạch.
hay qua, tiếp đi bạn ơi