Truyện mới tặng anh em nhân dịp Tết.
Tôi thích làm nô lệ, không chỉ cho phụ nữ mà đôi khi cho cả người tình của cô ấy nữa. Trong nhiều năm, tôi đã lên mạng xã hội để tìm kiếm cặp đôi chủ nhân phù hợp cho mình. Cho đến một ngày, tôi cuối cùng cũng đọc được 1 status trên một diễn đàn femdom, nói rằng một cặp vợ chồng đang có nhu cầu tuyển slave nam. Ơ nhưng số điện thoại liên hệ sao có vẻ quen quen.
Tôi search số điện thoại đó trên zalo. Trời, đó là số của Uyên – cô bạn thời cấp 3 của tôi. Những ký ức về Uyên lại ùa về. Hồi đó, chúng tôi ngồi cùng bàn nên chơi với nhau khá thân. Tình bạn đó có phần xấu đi khi tôi thổ lộ tình cảm với Uyên trước khi tốt nghiệp. Uyên trả lời khéo rằng: “Mãi là bạn nhé!”, nhưng tôi hiểu rằng đó đơn giản là lời từ chối khéo. Cũng phải, 1 thằng đụt bình thường như tôi đâu có xứng làm người yêu 1 cô gái vừa xinh đẹp lại học giỏi như Uyên. Cũng từ đó, chúng tôi chơi với nhau có phần gượng gạo hơn. Sau khi học đại học và ra trường, tôi và Uyên vẫn giữ liên lạc, một năm vẫn ngồi cafe vs nhau vài lần nhưng không còn thân thiết như xưa. Uyên vốn là cô gái hiền lành, nghiêm túc, thật không ngờ, chơi với nhau bao năm, tôi lại không biết Uyên có sở thích như này. Nhưng nghĩ lại thì chính Uyên cũng đâu có biết bí mật của tôi.
Tôi phân vân mất 1 lúc. Liên hệ với Uyên và xin làm nô lệ cho vợ chồng cô ấy ư? Tôi biết chồng của Uyên – David Lê – một người đàn ông học thức, thành đạt, phong độ, sống ở nước ngoài lâu năm. Anh ta rất xứng đôi với Uyên. Hôm đám cưới cô nàng, tôi đến dự và cũng chạnh lòng thừa nhận điều đó. Trong thâm tâm, tôi vẫn giữ 1 chút tình cảm với cô bạn. Liệu biết về sở thích biến thái của tôi, Uyên sẽ nghĩ gì? Tôi nóng đỏ mặt khi nghĩ về cảm giác xấu hổ đó. Nhưng một phần trong tôi lại muốn điều đó. Còn gì sung sướng hơn được làm nô lệ quỳ dưới chân người con gái tôi yêu quý. Hạ bộ tôi hơi râm ran vì kích thích. Thế là tôi quyết định nhắn tin cho Uyên.
– “Hi Uyên, có chuyện này tôi muốn nói với bà…”
—-
Tôi đến gõ cửa văn phòng của David Lê – chồng của Uyên. Anh ta là luật sư và mở một văn phòng tư vấn luật trong thành phố. Cô nàng thư ký dẫn tôi đến phòng của David. Bước theo đằng sau, tôi không cưỡng nổi việc nhìn ngắm cặp mông của cô nàng ẩn hiện sau chiếc váy công sở bó sát cùng cặp chân thon dài. Cu tôi hơi cương lên, khiến tim tôi cũng bớt hồi hộp hơn.
Uyên khá bất ngờ khi biết thằng bạn của mình lại có sở thích muốn làm nô lệ, y như cách tôi đã bất ngờ thế nào khi biết về bí mật của nàng. Tôi đã lo rằng Uyên sẽ từ chối tôi, như cách nàng đã từ chối tình cảm của tôi thời học sinh nhưng nàng lại đồng ý nhận tôi làm nô lệ. Thế nhưng tôi không ngờ rằng mệnh lệnh đầu tiên của Uyên lại khó khăn với tôi đến vậy. Nàng bắt tôi phải chủ động đến gặp chồng nàng và xin chồng nàng ưng thuận thu nhận tôi.
– Duy phải không nhỉ? Dạo này khỏe không? Em ngồi đi – David Lê bắt tay chào hỏi. Chắc anh ta nghĩ rằng tôi đến để nhờ tư vấn luật.
– Dạ… em đứng cũng được – tôi lí nhí, tai bắt đầu đỏ lên.
Chỉ đợi cô nàng thư ký khép cửa, đi ra ngoài. Tôi ngay lập tức quỳ sụp xuống trước ông chủ của mình. Tôi biết rằng nếu chần chừ, tôi sẽ sợ hãi và không dám làm tới cùng. Thế nên tôi quỳ xuống, không kịp để cho David nói gì, tôi kể hết mọi chuyện và thuật lại mệnh lệnh đầu tiên mà Uyên giao cho tôi.
Im lặng mất 1 lúc, David ngồi xuống ghế, cuối cùng nói:
– Bất ngờ thật. Đúng là bọn anh đã có ý muốn tìm 1 tên nô lệ bấy lâu nay. Thật không ngờ lại là người quen. Nếu Uyên không cảm thấy bất tiện gì thì anh cũng hoàn toàn thoải mái thôi. Nhưng có lẽ phải test độ thành khẩn của em 1 chút.
David nói rồi ngồi vắt chân, đưa bàn chân hướng về phía mặt tôi. Tôi hiểu rằng đó là một mệnh lệnh. Những điều tôi ao ước bấy lâu cuối cùng đã trở thành sự thật. Tôi đang quỳ như một tên nô lệ thấp hèn trước ông chủ của mình.
Tôi nén sự hồi hộp xuống, bò bằng đầu gối về phía David Lê, chỉ dừng lại khi mặt tôi đã ở sát bên chiếc giày da đen bóng của anh.
Tôi run rẩy đặt môi hôn nhẹ lên mũi giày ông chủ, như một dấu hiệu thể hiện sự thành khẩn quy phục của tôi.
– Cởi giày cho ông chủ của mày đi! – David lạnh lùng ra lệnh, đã thay đổi cách xưng hô 1 cách tự nhiên với tôi.
Giọng nói uy quyền của anh khiến tôi vừa sợ hãi vừa thần phục. Tôi nhẹ nhàng tháo dây và cởi giày cho anh. Mùi tất và mồ hôi chân của anh xộc vào mũi tôi, nhưng lại khiến tôi bị kích thích. Tôi định dí mũi vào chân anh, hít ngửi cái mùi đó nhưng tôi chợt nghĩ ra cách để thể hiện lòng thành của mình. Vậy là tôi cầm chiếc giày của David lên và lè lưỡi liếm đế giày bẩn của anh. Hành động này khiến David vừa bất ngờ và thấy thích thú.
– Ngoan lắm! Tao không ngờ mày sẵn sàng liếm cả những thứ bẩn thỉu như đế giày đâu. Nhưng đúng là mày nên quen với những công việc khó khăn như vậy đi khi muốn trở thành nô lệ cho tao và Uyên.
Câu nói này của David coi như một lời chấp nhận đối với tôi. Được kích thích, tôi càng lè lưỡi liếm mạnh hơn đế giày của anh. David hài lòng, giơ tiếp chân bên kia lên, tôi tháo nốt chiếc giày bên kia và tiếp tục liếm đế giày của anh.
Đang mê mải với hành động hèn mọn đó, tôi giật mình vì nghe tiếng cửa mở đằng sau, vội quay lại. Đó là Uyên. Mặt tôi bỗng đỏ bừng vì xấu hổ. Tuy rằng Uyên đã biết bí mật của tôi nhưng giờ đây để nàng bắt gặp trong bộ dạng nhục nhã này, đang quỳ trước mặt chồng của nàng và liếm giày bẩn, tôi không tránh khỏi cảm giác xấu hổ, lúng túng, đến nỗi suýt nữa đã quên vai trò mới của mình.
Uyên nhìn tôi cười cười, không hề có chút ngại ngùng. Nàng đẹp quá. Xuất hiện như một nữ thần. Uyên bước tới, mặc kệ tôi vẫn quỳ đó, trao một nụ hôn cho chồng, hỏi anh một cách âu yếm:
– Thế nào? Anh hài lòng với tên nô lệ em tuyển về chứ?
– Anh chấp nhận nó! Thằng nô lệ này của em rất thành khẩn và hiểu ý. Nó đã chứng minh được khả năng của nó bằng cách liếm giày cho anh từ nãy đến giờ, một cách chủ động.
Uyên quay lại nhìn tôi, cười với vẻ hài lòng. Nàng vỗ vỗ đầu tôi, như cách chủ nhân khen ngợi một con chó.
– Làm tốt lắm, tao định sẽ cho mày được liếm chân tao nhưng nhìn cái lưỡi của mày kìa. Bẩn hết rồi.
– Vậy thì hãy để cho nó làm sạch đế giày của em đi – David nói
Uyên đồng ý và ngồi xuống đùi chồng. Nàng giơ chân về phía tôi. Ở tư thế quỳ này, tôi có thể liếc nhìn vào bên trong váy Uyên và nhìn thấy quần lót của nàng. Cu tôi đã bắt đầu rỉ nước. Tôi đặt đôi giày của David xuống, nhẹ nhàng tháo đôi giày cao gót của cô bạn và bắt đầu liếm sạch đế giày.
Uyên và David bắt đầu hôn nhau, mặt kệ cho tôi quỳ trước mặt. Được một lúc, nàng quay ra nhìn, thấy tôi vừa liếm giày vừa nhìn trộm nàng một cách thèm thuồng, nàng bật cười, nói:
– Mẹ kiếp, mày đúng là đồ rẻ mạt. Sao? Nhìn vợ chồng tao hôn nhau thèm lắm hả? À đúng rồi, ngày xưa mày từng tỏ tình với tao một lần nhỉ? Đừng nói là mày vẫn thích tao đấy nhé! Mày đang tưởng tượng được tao ôm hôn như tao đang hôn anh David à?
– Không đùa chứ, haha, nó từng tỏ tình với em sao? Một thằng tầm thường như nó mà mơ sẽ được em để ý – David góp lời.
– Ít nhất giờ nó cũng đã biết vị trí của mình rồi, haha – Uyên nói rồi cả hai cùng cười nhạo tôi. Mặt tôi nóng bừng vì xấu hổ và nhục nhã, nhưng đồng thời con cu của tôi cũng cương lên.
– Này, anh có muốn chơi trò gì với thằng nô lệ này một chút không?
– Anh chưa nghĩ ra được, em có ý tưởng nào không?
– Bắt nó sủa như chó
– Ý hay đó, ê, mày sủa cho ông bà chủ nghe đi – David ra lệnh cho tôi
Tôi hơi ngần ngại 1 chút, nhưng cũng sủa lên mấy tiếng yếu ớt.
– Chưa giống – Uyên đạp vào mặt tôi – sủa lại. Sủa có tâm hơn 1 chút đi
Tôi cố gắng sủa giống tiếng chó trong sự ngại ngùng. Mất vài lần nữa, tôi mới làm ông bà chủ hài lòng. Họ cười thích thú trước sự cố gắng của tôi.
Đúng lúc đó thì có tiếng gõ cửa bên ngoài. Tôi giật thót mình. Không thể để cho người khác nhìn thấy bộ dạng đê hèn này của tôi. Nhưng David đã nói: “Vào đi”.
Cô nàng thư ký ban nãy bước vào. Nhìn thấy tôi đang quỳ dưới sàn, cô nàng không hề sợ hãi hay ngạc nhiên. Có lẽ đã biết về sở thích này của sếp mình.
– Hồ sơ của anh, em để trên bàn nhé! – cô thư ký nói
– Được rồi, cảm ơn em! – David nói – à Linh này, em lại đây xem “con chó” mới của vợ chồng anh thế nào?
Linh nhẹ nhàng bước đến, nhìn xuống tôi một cách khinh bỉ rồi nói:
– Có vẻ là một con chó ngoan. Ngay khi mới bước vào cửa, em đã biết ngay nó rất hợp để làm chó mà!
Mọi người trong phòng, trừ tôi đều cười vì câu nhận xét của Linh. Uyên ra lệnh cho tôi:
– Linh vừa khen mày đấy, không quay lại cảm tạ đi!
Tôi vội quay lại, sủa gâu gâu 2 tiếng, dập đầu lạy nàng.
– Thể hiện thành ý hơn đi. Mau chui qua háng Linh – Uyên đạp vào mông tôi.
Linh cũng không hề ngần ngại, đứng hơi tách chân ra. Cặp chân thon dài, mịn màng của nàng thư ký đang ở ngay trước mặt tôi. Không đợi thêm được nữa, tôi cúi người, chui đầu bò qua hai chân Linh một cách hèn mọn, khiến cả ba người họ phải bật cười vì sự hồ hởi được chui háng của tôi.