Bên dưới chị Loan (phần 2)

Chị Loan ngồi yên trên mặt tôi thêm một lúc, cảm nhận sự run rẩy bất lực của tôi bên dưới. Rồi chị đứng lên, thong thả kéo lại quần short, chỉnh sửa mái tóc như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng ánh mắt chị ánh lên tia lấp lánh của kẻ đã tìm thấy món đồ chơi mới.

Chị bước đến ghế sofa, khoanh tay lại, ngồi xuống, đôi chân vắt chéo trông thật quyến rũ..

- “Em giỏi lắm… dám thú nhận và dám làm những điều biến thái đó với chị. Nhưng từ hôm nay, đã là đồ chơi của chị rồi thì phải nghe lệnh. Hiểu chưa?”

Tôi rụt rè gật đầu, tim đập thình thịch. Chị tiếp tục, giọng chậm rãi mà đầy uy lực:

- “Từ giờ, ngoài đời trước mặt mọi người, chúng ta vẫn là chị hàng xóm – em trai ngoan. Nhưng khi chỉ có hai đứa, em không còn là người nữa. Em sẽ là thú cưng bí mật của chị. Một con chó chỉ biết sủa, quỳ, liếm và phục vụ. Chị sẽ đặt luật. Em không được phép cãi, không được phép tự ý xuất tinh, trừ khi chị cho phép.”

Chị dừng lại, cúi xuống vỗ nhẹ vào mặt tôi như khen thưởng một con vật trung thành:

- “Mỗi khi chị gọi, em phải sang ngay. Phải quỳ gối, cởi sạch đồ, đeo vòng cổ chị chuẩn bị. Chị muốn em ngửi giày thì ngửi, muốn em làm ghế thì em phải chịu đựng. Muốn em chui dưới háng thì em phải sẵn sàng. Thậm chí chị bắt em thủ dâm cả đêm không được xuất, em cũng phải nghe.”

Ngón chân của chị Loan bất ngờ chạm vào quần tôi, nhấn mạnh vào chỗ cương cứng đang ướt nhẹp:

-"Cái thứ thảm hại này không còn là của em nữa. Nó là món đồ chị muốn hành hạ, trêu chọc, vắt kiệt khi nào chị thích. Em chỉ được phép sướng trong đau đớn và nhục nhã. Nếu em ngoan, em sẽ được nếm mùi mông đít của chị như lúc nãy. Em hiểu chứ?.”

Tôi thở dốc, gật đầu lia lịa, gần như bật khóc vì phấn khích. Trong ánh mắt đầy quyền lực, chị Loan nở nụ cười bí hiểm:

- “Luật chơi bắt đầu từ hôm nay. Em có chấp nhận trở thành con thú cưng bí mật của chị không?”

Lúc này đây, tôi hoàn toàn đã bị chị Loan kiểm soát, chị muốn tôi làm gì, nhục nhã đến mấy tôi cũng làm, miễn là lại được chị “ban thưởng”. Tôi chỉ không muốn bị cấm xuất tinh, vì thế tôi cố van nài:

-“Chị Loan… xin chị, cho em được thủ dâm ở nhà, em…em bị cấm thế thì không chịu không nổi mất…”

Chị Loan nở nụ cười lạnh lùng, tay khẽ vuốt cằm tôi như một bà chủ nhìn con vật đói khát đang cầu xin chủ thương tình.

-“Em nghĩ chị dễ dãi thế sao? Từ nay em không còn quyền động vào ‘con cu’ của mình nữa. Nó không còn là của em. Nó là món đồ chị muốn khóa lại, hành hạ bao lâu tùy thích. Chị biết cái bản tính tham lam không tự kìm chế của em, rồi em sẽ lén thủ dâm khi ở nhà. Vì thế, chị đã chuẩn bị trước cái này.”

Rồi chị rút ra một chiếc lồng inox nhỏ, sáng loáng, vừa khít để kìm hãm sự cương cứng của tôi. Tôi sững người, toàn thân run rẩy khi thấy chị thong thả khóa nó vào, tiếng “tách” vang lên sắc lạnh, khép lại mọi cơ hội giải thoát. Chìa khóa chị cất vào túi quần:

- “Chỉ có chị mới giữ chìa khóa. Em có thể rên rỉ, có thể khóc lóc, nhưng em không bao giờ được xuất nếu chị không cho phép.”

Ngay sau đó, chị bất ngờ cởi quần short, cởi luôn chiếc quần lót màu hồng nhạt của chị trước sự ngỡ ngàng của tôi. Chị ném chiếc quần lót về phía tôi như một sự bố thí: “Đây là phần thưởng duy nhất hôm nay. Cầm lấy, rồi cút về nhà. Chị không cần em nữa.”

Chị đứng dậy, lạnh lùng chỉ tay về phía cửa. Điều đó làm tôi hiểu rõ thân phận của mình. Với chị Loan, tôi đơn giản chỉ là món đồ, khi chị cần chị sẽ gọi tôi đến, khi không cần tôi nữa, tôi sẽ bị xua đuổi một cách tàn nhẫn. Tôi đành cầm chiếc quần lót của chị, ra về trong sự bẽ bàng và với con cu bị khóa trong lồng.

—----------------

Cả đêm hôm đó, con cu trong lồng đau nhức vì cương không nổi, đầu óc tôi quay cuồng, trong đầu toàn hình ảnh cặp mông của chị Loan đang ngồi đè lên mặt mình, tôi chỉ biết ôm chặt chiếc quần lót của chị, hít ngửi mùi thơm nồng nàn, để rồi kiệt sức mà thiếp đi.

Thế nhưng sự tra tấn chưa dừng ở đó. Những ngày sau, chị Loan cố tình lơ tôi. Ở thang máy, chị vẫn tươi cười, vẫn xã giao nhẹ nhàng như hàng xóm bình thường, chẳng hề hé lộ điều gì. Cái cách chị bỏ mặc tôi như thể tất cả chỉ là giấc mơ do tôi tưởng tượng ra, lại chính là cực hình khủng khiếp nhất. Nỗi khao khát trở thành cơn nghiện. Tôi nghiện mùi của chị Loan, nghiện được để mặt dưới mông đít chị. Trong cơn vật vã, tôi thấy đôi giày cao gót chị để ngoài cửa. Trước khi kịp suy nghĩ, tôi đã run rẩy mang trộm chúng về phòng, ôm ghì, hít lấy mùi da, mùi hương của chị phảng phất còn sót lại. Đầu lưỡi tôi liếm lên từng cm trên đôi giày như kẻ mất trí, chỉ để tạm xoa dịu cơn ham muốn nhục dục không có lối thoát. Điều tệ nhất là tôi thậm chí không thể thủ dâm để xả cơn nứng.

Thế rồi cuối tuần đó, cuối cùng chị Loan cũng nhắn tin cho phép tôi sang nhà. Tôi sung sướng hú hét như kẻ điên. Nhưng khi vừa bước vào nhà chị, tôi đã thấy chị Loan nghiêm nghị ngồi khoanh tay đợi tôi. Tôi thấy có gì không ổn. Sực nhớ ra quy định, tôi vội cởi hết quần áo, bò bằng 4 chân như con chó nhỏ về phía chị.

-"Có phải em lấy trộm giày của chị, đúng không?" - chị Loan tra hỏi ngay.

Mặt tôi nóng bừng, tim đập thình thịch. Tôi quỳ rạp xuống sàn, cúi gằm mặt, giọng run rẩy:

- “Dạ… em xin lỗi… em không kiềm chế được… em nghiện mùi hương của chị.. mà cả tuần rồi chị chẳng đoái hoài đến em… em thèm khát chị đến mức phải làm vậy. Xin chị tha lỗi… xin chị cho em một cơ hội".

Chị Loan im lặng vài giây, đôi mắt xoáy sâu vào tôi. Tôi hồi hộp chờ đợi sự trừng phạt của chị. Nhỡ chị giận đến mức chấm dứt mối quan hệ này và đuổi tôi về thì sao?

Nhưng đột nhiên, chị cúi xuống, vòng tay ôm lấy tôi. Hơi ấm dịu dàng làm tôi ngỡ ngàng. Chị khẽ kéo đầu tôi tựa vào ngực mình, làn hương cơ thể quen thuộc khiến tôi nghẹt thở trong cơn mê muội. Giọng chị trở nên êm dịu:

- “Ngốc quá… em chỉ là một con cún nhỏ thôi. Chị giận nhưng chị cũng vui khi thấy… em nghiện chị đến mức nào.”

Tay chị vuốt ve mái tóc tôi, nhẹ nhàng như đang xoa đầu thú cưng. Rồi bất ngờ, tay kia của chị trượt xuống, cởi khóa lồng thép cho tôi. Con cu của tôi bị dồn nén lâu ngày nhanh chóng bật dậy, cứng như thép. Chị khẽ bật cười, ngón tay mảnh mai bắt đầu vuốt ve từ gốc đến đầu, mân mê đầu cu của tôi, lúc lại bóp nhẹ 2 hòn dái, chậm rãi, đầy chủ ý. Bàn tay chị như có ma lực, mỗi lần trượt lên, cảm giác khoái lạc trào dâng ngập óc; mỗi lần nắm xuống, toàn thân tôi run rẩy như bị điện giật. Tôi thở gấp, toàn thân căng cứng, muốn vỡ tung.

- “Nào nào… đừng vội xuất… chưa được đâu.” – chị thì thầm, môi kề sát tai tôi.

Tôi rên rỉ, cầu xin trong vô vọng. Nhưng bàn tay chị càng chậm rãi, càng khiến tôi điên loạn. Rồi chị nghiêng đầu, môi khẽ chạm môi tôi. Lần đầu tiên, chị hôn tôi. Tôi run rẩy mở miệng, lưỡi chị trườn vào, ẩm ướt, say mê. Tôi ngoan ngoãn mút lấy lưỡi chị, đón nhận từng ngụm nước bọt chị nhỏ vào miệng mình, như thể đó là thứ mật ngọt thiêng liêng. Trong cơn mụ mị, tôi gần như khóc vì hạnh phúc, thì thầm:

“Xin chị… cho em được làm đồ chơi của chị… mãi mãi.”

Chị siết tay chặt hơn quanh con cu đang run rẩy, mỉm cười như nữ thần nắm trong tay số phận con thú cưng nhỏ bé:

“Không phải xin. Từ lúc nhìn thấy em, là chị đã muốn sở hữu em rồi.”

Để lại bình luận của bạn

Vui lòng nhập bình luận của bạn bên dưới.

error: Content is protected !!