Nhục dục (phần 2)
Sau sự việc ám ảnh ở phòng tập gym, tôi trở về nhà với những cảm xúc đan xen lẫn lộn. Tôi cảm thấy vô cùng nhục nhã, thấp kém, thấy tự xấu hổ với bản thân khi thực hiện những hành động biến thái theo lệnh của 2 cô gái. Nhưng đồng thời tôi cũng lại có cảm giác phấn khích, sung sướng khi bị 2 nàng khinh bỉ, đối xử như với súc vật. Trải nghiệm được chui háng các nàng, được liếm chân, liếm mông các nàng là những khoảnh khắc vô cùng tuyệt vời và đáng nhớ. Mùi mông đít, mùi mồ hôi chân của Phương Dung và Trâm Anh khiến tôi nhung nhớ và không thể tập trung vào việc gì.
Tôi thèm khát lại được làm một con chó, hít ngửi những khu vực thấp kém của phụ nữ nhưng tôi không dám quay trở lại phòng gym nữa, nếu còn để 2 nàng bắt gặp, tôi sẽ lãnh hậu quả nghiêm trọng. Cơn thèm khát dày vò tâm trí tôi đến nỗi tôi liều lĩnh mò ra hành lang chung cư. Bên cạnh là nhà cô hàng xóm Mỹ An.
Thực ra Mỹ An không phải là phụ nữ mà là một ladyboy. Lần đầu tiên gặp nàng, tôi đã mê mẩn, choáng ngợp vì sự xinh đẹp, dễ thương của Mỹ An nhưng ngay sau khi biết nàng không phải phụ nữ thật, tôi đành tiếc nuối quên đi, không bao giờ muốn tiếp xúc với Mỹ An nữa. Ấy thế mà lúc này tôi lại đang lần mò ra trước cửa nhà nàng. Bởi tôi để ý Mỹ An vừa vứt một bọc quần áo cũ ở ngoài cửa. Biết đâu tôi có thể tìm được một chiếc quần lót còn vương mùi của nàng.
“Mày điên rồi! Mày đang làm cái gì thế này! Mỹ An có phải phụ nữ đâu” - tôi thầm nghĩ. Nhưng cơn nứng đã chi phối hành động của tôi. Tôi thèm khát và ám ảnh bởi sự nhục nhã mà Phương Dung và Trâm Anh đã gây ra cho tôi lúc ở phòng gym, giờ tôi chỉ muốn tái hiện khoảnh khắc đó.
“Có sao đâu, Mỹ An xinh và dễ thương mà, quan trọng gì”. - tôi tự nhủ như vậy trong khi vục tay vào túi đồ cũ của Mỹ An.
Quả nhiên tôi tìm được bên trong 1 chiếc quần lót ren đã ố mồ hôi và một đôi tất dài, vẫn còn hơi ẩm. Tôi run run đưa lên mũi, hít lấy mùi mằn mặn, ngai ngái. Cơ thể tôi căng cứng, bàn tay không tự chủ mà thủ dâm ngay trên hành lang tối. Trong thâm tâm, tôi thực sự muốn bị phát hiện, muốn bị bắt gặp trong bộ dạng nhục nhã ấy.
Và đúng như khao khát thầm kín, một giọng nói lạnh lùng vang lên:
-"Mày… đang làm cái quái gì trước cửa nhà tao thế hả?”
Tôi giật mình, quay lại thấy Mỹ An đang đứng khoanh tay, mặc bộ váy ngủ, đôi mắt kẻ eyeliner sắc lẻm nhìn tôi đầy khinh bỉ. Gương mặt thanh tú của Mỹ An toát lên vẻ nữ tính kỳ lạ, trông nàng giận dữ lại càng dễ thương. Tôi quỳ sụp xuống, run rẩy van xin:
-“Xin… xin Mỹ An tha cho tôi. Tôi… tôi chỉ thèm mùi… thèm được nhục nhã thôi. Xin cô… ngồi lên mặt tôi, chửi rủa tôi, cho tôi làm nô lệ…”
Mỹ An khẽ nhướn mày, rồi cười nhạt:
-“Đàn ông gì mà hèn hạ thế? Đến quần lót bẩn của tao cũng phải đi trộm? Mày đúng là đồ biến thái."
-"Vâng…tôi không dám chối… tôi thực sự là một kẻ biến thái… nhưng tôi không làm hại đến ai… tôi thích bị phụ nữ làm nhục…"
-"Thế mày đến nhầm chỗ rồi…tao đâu có phải phụ nữ đích thực…" - Mỹ An cười chua chát
-" Không…không… với tôi…Mỹ An xinh đẹp và quyến rũ như một phụ nữ đích thực… thậm chí còn dễ thương hơn… Mỹ An cho phép tôi làm nô lệ đi.." - tôi lạy lục van xin.
Những câu nói thật lòng của tôi có vẻ đã làm Mỹ An cảm động. Nàng khẽ cười, thong thả bước đến, đôi chân dài trắng muốt trong đôi tất mỏng đạp thẳng vào ngực tôi, khiến tôi ngã ngửa ra sàn.
-“Muốn hít thì hít đi, chó. Ngửi tất tao cho thỏa cái cơn nứng bệnh hoạn của mày."
Như thế là tôi đã được Mỹ An chấp thuận. Tôi run lên vì sướng, úp mặt vào bàn chân nàng, hít lấy mùi mồ hôi nồng nặc. Mùi ngai ngái ấy hơi khác mùi của Trâm Anh và Phương Dung nhưng càng khiến tôi phấn khích.
-“Liếm đi. Mày đã thấp hèn đến mức này thì liếm sạch cho tao.” - Mỹ An ra lệnh
Tôi ngoan ngoãn thè lưỡi, liếm dọc theo đôi tất, mồ hôi và bụi bẩn mằn mặn bám nơi đầu lưỡi. Trong khi đó, Mỹ An bật cười chua chát:
-"Tao hiểu rồi. Thứ mày thèm khát không phải phụ nữ, mà chỉ là cảm giác bị chà đạp thôi đúng không? Đúng là con đực vô dụng, chỉ đáng nằm dưới chân tao. Tao sẽ giúp mày được toại nguyện."
Nói rồi Mỹ An véo tai tôi, kéo lê tôi đi như dắt một con thú. Nàng cho phép tôi được bước vào căn hộ của nàng. Khi cánh cửa phòng khép lại, tôi hiểu rằng tôi không còn có thể rút lui được nữa. Tôi biết như thế này thật điên rồ, nhưng tôi không cưỡng lại được mùi nước hoa nhè nhẹ trên người Mỹ An.
Tôi quỳ mọp giữa phòng, mắt len lén ngước nhìn “cô chủ” của mình. Mỹ An đứng khoanh tay, dáng người thon gọn, tóc dài bồng bềnh, làn da trắng và đôi chân nuột nà khiến tôi quên mất rằng trước mặt mình không phải là phụ nữ thực sự.
Mỹ An khinh khỉnh nhìn tôi, nhưng ánh mắt cũng không giấu nổi vẻ thích thú với gã đàn ông biến thái đang quỳ dưới chân. Tôi chủ động cúi đầu, hôn lên đôi bàn chân thon nhỏ của nàng, lắp bắp:
-“Xin cô… hãy cho con làm chó… con sẽ nghe lời, sẽ phục vụ cô.”
Tiếng cười của Mỹ An khẽ vang, trong trẻo nhưng đầy mỉa mai. Nàng lấy mũi chân hất cằm tôi lên, bắt tôi nhìn thẳng vào gương mặt được trang điểm tỉ mỉ, quyến rũ của nàng:
-“Chó thì phải biết sủa. Nào, sủa đi, chứng minh đi.”
Tôi xấu hổ đến đỏ mặt, nhưng vẫn phải quỳ bốn chân, cất tiếng sủa “gâu gâu” thảm hại. Đúng rồi. Chính cái cảm giác nhục nhã này, giống hệt cảm giác khi tôi bị Phương Dung và Trâm Anh bắt làm chó. Tôi phấn khích lắc lắc hông như con chó vẫy đuôi. Mỹ An cười khúc khích trước hành động nhục nhã của tôi, nàng ngồi xuống ghế, vắt chéo đôi chân mềm mại, đung đưa bàn chân trước mặt tôi:
- “Tao cá là mày đang thèm được mút chân tao lắm. Nào, mút đi, liếm đi, cho tao xem mày có thể trông đĩ điếm như thế nào khi mút chân tao”.
Chỉ đợi có thế, tôi vội bò đến, nhẹ nhàng đỡ lấy bàn chân của Mỹ An, há to miệng, tham lam ngậm lấy những ngón chân sơn móng đỏ của nàng. Mỹ An khẽ rùng mình vì nhột, nhưng sau đó nàng có vẻ cảm thấy thư giãn khi được miệng tôi chăm sóc từng kẽ chân. Nàng để yên cho tôi loay hoay với hai bàn chân, hết mút bên này lại quay sang liếm bên kia. Mỹ An ngồi vắt vẻo trên sofa, hờ hững lật điện thoại như không thèm nhìn đến tôi, chỉ hạ một câu lạnh tanh:
-“Giữ nguyên tư thế đó. Không được ngẩng đầu, không được ngừng liếm. Đây là thử thách của mày, hết một giờ, tao sẽ cho mày nhúc nhích.”
Một giờ với tôi như cả đời. Đầu gối tì trên sàn gỗ đau rát, cánh tay run run nâng đỡ đôi bàn chân của Mỹ An. Nhưng miệng tôi vẫn phải mút từng ngón chân, lưỡi vẫn phải lướt không ngừng qua gót, qua mu bàn chân nàng. Chân nàng mềm mại hơn rất nhiều chân của các cô gái khác. Mỗi khi tốc độ tôi chậm lại, bàn chân kia lại giơ lên, đá nhẹ vào mặt tôi, hoặc ấn xuống ép đầu tôi sát sàn:
-“Đừng có lười.” - Mỹ An nhắc nhở
Tôi thở dốc, tim đập loạn nhịp, vừa nhục nhã vừa hưng phấn đến tột cùng. Cái cảm giác mình chỉ là món đồ chơi dưới chân cô chủ càng khiến máu nóng dồn xuống bụng dưới, khiến tôi run rẩy mà vẫn ngoan ngoãn phục tùng. Rồi, khi đồng hồ điểm 1 tiếng, Mỹ An thong thả duỗi chân, nở nụ cười hài lòng:
-“Được rồi… mày cũng có cố gắng đó. Tao cho phép liếm cao hơn. Từ mắt cá lên đến đầu gối. Từng chút một, không bỏ sót.”
Cả người tôi như căng lên khi nghe mệnh lệnh đó. Lưỡi run rẩy lần theo cổ chân Mỹ An. Mùi cơ thể nàng đậm hơn khi tôi liếm lên cao hơn. Đến khi lưỡi tôi chạm gối, Mỹ An kẹp chặt hai đùi, váy ngủ trượt lên hờ hững, để lộ phần da trắng mịn thoáng hương nước hoa. Nàng cúi xuống, giọng trầm thấp, đầy khinh miệt nhưng cũng như ban ân:
-“Muốn lên cao nữa không? Nếu muốn, phải cầu xin. Phải cho tao thấy mày thật sự tôn thờ tao.”
Càng nhìn gần tôi càng thấy dung mạo Mỹ An thật xinh đẹp, dễ thương. Tôi không kìm chế được, run rẩy quỳ lạy, cổ họng khản đặc, chỉ biết lắp bắp thốt lên những lời cầu xin tuyệt vọng đáng xấu hổ mà tôi cũng không nhớ rõ đã nói những gì nữa.
Tôi sẵn sàng làm mọi điều chỉ để được áp mặt vào đôi đùi mềm kia. Bàn chân của Mỹ An bất ngờ di chuyển, những ngón chân mềm nhưng đầy quyền lực của nàng chạm nhẹ vào con cu đang rỉ nước của tôi. Nàng nhếch môi cười khẩy:
-“Nhìn mày kìa, chỉ cần ngón chân tao cũng khiến mày run như chó dại. Đúng là thảm hại.”
Ngón chân Mỹ An chà xát chậm rãi, khi thì miết dọc thân, khi thì kẹp lấy rồi kéo lên kéo xuống. Tôi nghẹn ngào, vừa nhục nhã vừa sướng đến choáng váng. Cả thân thể dồn hết sự chú ý vào chuyển động nhỏ bé của bàn chân trên vùng nhạy cảm. Mặt tôi lúc đó chắc trông vừa dâm tiện vừa đê hèn lắm. Thấy tôi thở gấp, Mỹ Anh ghé tai tôi thì thầm:
-“Chưa được xuất đâu đấy! Khi nào tao cho phép mày mới được xuất.”
Tôi cắn răng chịu đựng, mồ hôi túa ra khắp người. Ngón chân nàng bất ngờ siết mạnh, nhấn dồn dập. Tôi bật khóc, không kìm nổi, cả cơ thể giật mạnh rồi vỡ òa, dòng tinh nóng hổi phóng ra ngay dưới chân nàng.
Mỹ An không nổi giận. Nàng kéo váy ngủ, ngồi thoải mái trên sofa, đôi chân trắng mịn bắt chéo, khẽ đung đưa.
-” Thế nào? Xuất xong rồi thấy sướng lắm, thỏa mãn lắm phải không? Giờ mày đã hết bị cơn nứng chi phối rồi, tao sẽ hỏi lại về lựa chọn của mày. Mày có hai con đường. Một, đứng dậy bỏ đi, trở về làm người như cũ. Tao sẽ coi như chưa từng có con chó nào quỳ ở đây. Hai… mày tự nguyện dâng cả đời sống kiếp làm chó trong nhà tao. Ăn dưới đất, ngủ dưới sàn, hầu hạ dưới chân tao và bất kỳ khi nào tao muốn. Quyền lựa chọn nằm ở mày. Chỉ một lần thôi, chọn rồi thì không hối hận.”
Quả thực, khi cơn nứng đã được giải tỏa, suy nghĩ trong tôi đã thấu đáo và lý trí hơn. Mỹ An cũng hiểu điều đó nên đã cố tình cho tôi xuất tinh để tôi có thể ra quyết định trong khi tỉnh táo nhất.
Nghĩ lại thì chuyện này thật điên rồ, Mỹ An còn chẳng phải phụ nữ. Tôi nên đứng dậy, xin lỗi nàng và rời khỏi đây, quên hết những chuyện vừa xảy ra. Chỉ là…Trong ánh đèn vàng dịu, gương mặt Mỹ An rạng rỡ một vẻ đẹp vừa dễ thương ngây thơ, vừa gợi cảm đàn bà. Đôi mắt to, sáng lấp lánh ánh trêu chọc; làn da căng mịn; mái tóc dài buông lơi, phảng phất hương nước hoa ngọt ngào. Cái lúm đồng tiền nơi khóe miệng hiện ra khi nàng cười. Mỹ An quá đẹp! Còn đẹp và hấp dẫn, tinh tế hơn cả mấy cô nàng như Phương Dung, Trâm Anh. Tôi còn mong đợi gì hơn nữa?
Dù đầu óc còn lảng vảng chút lý trí và sợ hãi, nhưng đôi mắt Mỹ anh như trói chặt tôi.
Tôi run rẩy cúi gằm đầu xuống, dập trán vào sàn, tiếng thều thào nghẹn ngào:
-“Xin cô chủ cho phép… con nguyện mãi mãi làm chó của cô chủ.”
Mỹ an bật cười hài lòng, đôi chân chạm lên đỉnh đầu tôi, ấn nhẹ xuống:
“Ngoan lắm. Từ giây phút này, mày không còn là người nữa. Cô sẽ gọi mày là Kiki. Mệnh lệnh đầu tiên dành cho mày, đó là cúi xuống liếm sạch cái đống tinh bẩn thỉu mày vừa xuất lên chân tao.”