Tôi trở thành chó (phần 6)
Kể từ ngày biết đến trò chơi nhập vai bà chủ và con chó nô lệ, cuộc sống tinh thần của vợ chồng tôi được hâm nóng và làm mới, tôi sung sướng được sống thỏa với sở thích của mình mà không cần giấu diếm kìm nén, Hồng Anh - vợ tôi thì cảm thấy mới lạ và hài lòng khi tôi mê mẩn và tôn thờ nàng tuyệt đối.
Hôm nay tôi được nghỉ làm. Sau khi làm hết việc nhà, tôi tự động cởi quần áo, đeo vòng cổ chó và quỳ trong phòng khách đợi Hồng Anh đi làm về. Tôi tưởng tượng mình đang là con chó nhỏ trung thành, trong tâm trí tôi không vướng bận bất cứ lo âu gì ngoài niềm mong mỏi bà chủ đi làm về, để tôi được rúc dưới chân bà chủ và để nàng cưng nựng mình. Từng giây từng phút trôi qua khi chờ đợi đối với tôi đều quá chậm chạp.
Thế rồi khi đồng hồ điểm 6h chiều, cuối cùng vợ tôi cũng về đến nhà. Vì đã lên kế hoạch trước cho trò này nên Hồng Anh không hề ngạc nhiên khi thấy chồng mình trần truồng, quỳ sẵn trước cửa. Tôi ngây ngất ngắm vẻ đẹp của nàng.
Vợ tôi lúc nào trông cũng thật hoàn hảo trong trang phục công sở. Tóc nàng búi cao, gọn gàng, thể hiện sự nghiêm túc chỉn chu, càng làm gương mặt thêm thu hút. Hôm nay nàng diện áo sơ mi trắng, ôm sát vừa vặn những đường cong trên người, chiếc váy zip màu đen chỉ đến bắp đùi, ôm sát hông và mông, toàn bộ cặp chân dài miên man của nàng được bọc trong chiếc quần tất lưới đen, khiến nửa thân dưới của nàng vừa khêu gợi vừa bí hiểm.
Tôi không kiềm được, bật ra những tiếng “ăng ẳng” vui mừng, bò lê đến bên chân nàng, lắc lắc mông như ve vẩy một cái đuôi tưởng tượng. Ánh mắt Hồng Anh nhìn xuống, vừa yêu thương, vừa tinh nghịch, lại mang chút quyền lực. Nàng bật cười trước những hành động bắt chước loài chó của tôi, xoa đầu tôi:
-“Chó con ngoan thế… lại còn biết đợi sẵn ở cửa à, nhớ bà chủ lắm phải không?”
Tôi dụi mặt vào bắp chân nàng, cảm nhận mùi da thịt xen lẫn hương vải, hương nước hoa công sở. Trong cơn phấn khích, tôi ngước lên như cầu xin. Hồng Anh quá hiểu mong muốn của tôi, nàng khẽ nhếch môi, kéo váy lên chút, hơi tách chân ra:
- “Được rồi, cho phép mày chui háng bà chủ… nhưng phải ngoan ngoãn.”
Tôi rối rít bò chui vào giữa đôi chân nàng, mặt úp sát dưới cặp đùi và mông vợ. Mùi hương của nàng trong lớp váy kín khiến tôi gần như phát cuồng. Hồng Anh thong thả tháo đôi giày cao gót, thả người xuống ghế sofa, giơ bàn chân bọc trong quần tất lên trước mặt tôi:
- “Chó con, tháo tất cho bà chủ nào.”
Tôi ngoan ngoãn dùng răng và môi cắn kéo từng mép quần tất, chậm rãi tuột khỏi bàn chân nõn nà. Hơi ấm, mùi mồ hôi thoảng nhẹ từ cả ngày đi làm khiến tôi ngây ngất. Khi từng ngón chân trần lộ ra, Hồng Anh thoải mái duỗi chân, không hề ngại ngùng, đặt thẳng vào miệng tôi.
- “Ngoan… dùng lưỡi của mày thư giãn cho bà chủ đi. Mệt cả ngày rồi.”
Với tôi, mệnh lệnh đó khác gì đặc ân. Tôi sung sướng ra sức liếm mút từng ngón chân, từng kẽ ngón chân của Hồng Anh, tham lam muốn nuốt trọn toàn bộ hương vị mùi mồ hôi chân mằn mặn của những nơi đó như tận hưởng một món ăn quý giá. Trong khi đó, Hồng Anh ngả lưng vào ghế, đôi mắt khép hờ, miệng khẽ thở ra khoái cảm.
Sau khi mút đến mức toàn bộ các ngón chân của Hồng Anh đã ướt nhẹp nước miếng, tôi bắt đầu đưa lưỡi trườn dọc cổ chân, đầu gối, rồi dần cao hơn, lên đến đùi nàng, ngay chỗ mép váy. Cả người tôi run lên vì vừa nhục nhã vừa sung sướng, mùi hương nóng hổi từ háng vợ như mê hoặc khiến tôi gần như phát điên.
Hồng Anh ngả người trên ghế tận hưởng, có vẻ rất khoan khoái, rồi bất chợt cất giọng ngọt ngào nhưng xen chút trêu ngươi:
- “À… trưa nay tao đi ăn với đối tác. Có một anh giám đốc trẻ, phong độ, lịch lãm lắm. Suốt bữa, mắt anh ấy cứ dán chặt vào tao thôi… còn mạnh dạn đặt tay lên đùi tao nữa. Chính cái chỗ mày đang liếm đấy”
Tôi sững người, tim như thắt lại, cảm giác như có ngọn lửa ghen tức bùng lên trong ngực. Nhưng cùng lúc, sự khoái lạc lại dồn xuống dưới khi mũi tôi đang úp vào cặp đùi thơm nồng của vợ. Càng nghĩ đến cảnh một người đàn ông khác dám chạm vào Hồng Anh, tôi càng phát điên, miệng tôi dán chặt hơn, lưỡi tôi cuống cuồng bú liếm như để khẳng định chủ quyền, nhưng thật ra tôi biết mình chẳng có quyền gì cả.
Hồng Anh bật cười vì đã khiến tôi hoang mang, bàn tay vuốt tóc tôi đầy âu yếm nhưng giọng vẫn khiêu khích:
- “Sao nào, chó con? Mày nghe thế thì cảm thấy thế nào?”
Tôi nghẹn ngào, vừa ghen vừa nhục, đáp bằng giọng run run, buộc phải thành thật:
- “Thưa bà chủ… con thấy ghen lắm… nhưng càng nghĩ càng kích thích. Con chỉ muốn được rúc mặt vào háng bà chủ như bây giờ thôi…”
Nàng nhếch môi cười, kéo mặt tôi gần úp vào háng nàng, giọng thì thầm ngay trên đỉnh đầu:
- “Biết điều đấy… nhớ kỹ, mày không có quyền ghen đâu. Tao thích thì để người khác ngắm, để người khác sờ… nhưng chỉ có mày là con chó phải quỳ đây liếm háng tao. Hiểu chưa?”
- “Vâng… con hiểu, bà chủ…” – tôi thều thào, trong khi lưỡi vẫn tham lam len sâu vào kẽ đùi nàng.
Khoái cảm nhục nhã cùng ghen tuông bị đè nén khiến tôi run bần bật, cu cửng lên cứng ngắc, rỉ nước dâm. Hồng Anh ngả đầu ra ghế, rên khẽ một tiếng sung sướng, còn tôi thì vừa khổ sở vừa hạnh phúc, lưỡi tham lam cạ vào lớp quần lót mỏng dính mồ hôi và mùi nước tiểu ngai ngái của Hồng anh. Nàng nhắm mắt, khẽ rên, rồi bất chợt cười khẽ, giọng nhỏ nhưng rõ ràng:
- “À, anh giám đốc trưa nay còn rủ tao đi uống cà phê riêng nữa đấy. Anh ấy nói muốn được ngồi gần hơn, trò chuyện kỹ để hiểu nhau hơn… có khi anh còn muốn sờ lên cao hơn vị trí đùi nữa”.
Nghe đến đó, lưỡi tôi run lên, cả người nóng hầm hập như có lửa đốt. Ghen tuông và kích thích hòa làm một, khiến tôi úp chặt mặt sâu hơn vào giữa đùi nàng, liếm mút điên cuồng. Hồng Anh luồn ngón tay vào tóc tôi, siết mạnh, thì thầm khiêu khích ngay bên tai:
- “Nếu mày muốn chứng tỏ tao vẫn là của mày… thì lột tao ra đi. Đụ tao thật mạnh… cho tao biết mày vẫn còn bản lĩnh làm chồng.”
Nghe xong mấy lời khiêu khích đó, tôi gần như mất hết kiểm soát. Tôi bật dậy, lao vào người vợ. Chỉ một cái giật tay, hàng cúc áo sơ mi trắng bung toạc, để lộ bầu ngực căng đầy trong lớp áo lót ren. Liệu gã giám đốc kia đã từng đưa tay nắn bóp bầu ngực căng tròn này chưa? Tôi gần như phát điên với suy nghĩ đó, úp miệng vào bú mút mạnh bạo, vừa tham lam vừa gấp gáp như kẻ đói khát lâu ngày.
- “Á… ừm… anh… mạnh quá…” – Hồng Anh thở gấp, hai bầu ngực căng cứng rung lên theo từng nhịp bú mút.
Nàng ngửa cổ, rên rỉ vì khoái cảm, tay run run đưa xuống nắm chặt lấy con cu đang dựng đứng của tôi.Tôi kéo khóa, tụt chiếc váy zip của nàng ra, nhanh nhẹn cởi luôn cả quần lót của nàng, ghì chặt nàng xuống sofa. Hồng Anh không còn giữ được vẻ điềm tĩnh nữa, bàn tay siết cứng lấy tóc tôi, tiếng rên bật ra ngày càng dồn dập:
- Đúng rồi… đụ bà chủ đi nào… chứng tỏ tao là của mày đi chó… nhanh nữa… mạnh nữa…”
Cơ thể hai vợ chồng hòa vào nhau, cuồng nhiệt đến mức sofa cũng rung lên bần bật. Ghen tuông, khoái cảm, cả sự thỏa mãn của việc được "chiếm hữu" hòa trộn thành một cơn bùng nổ, khiến tôi ra sức dập hông mạnh mẽ hơn, say đắm trong vòng tay và tiếng rên rỉ của Hồng Anh.
Hồng Anh vừa rên rỉ vừa nắm chặt gáy tôi, đôi mắt long lanh ánh nhìn nửa yêu thương nửa khiêu khích:
- “Ừm… sâu nữa đi… mạnh lên… anh sợ gì chứ…?”
Tôi gầm khẽ, ôm chặt lấy eo nàng, dập liên hồi như muốn nghiền nát. Nhưng Hồng Anh bất ngờ cắn nhẹ vào tai tôi, thì thầm đầy tinh nghịch:
- “Nhưng mà… cu anh bé quá… ngắn thế này làm sao mà lấp đầy, làm em sướng được?”
Câu nói như châm ngòi, tôi tức nghẹn ngào nhưng đồng thời lại phấn khích tột độ, lập tức tăng tốc, dập hông dồn dập. Chúng tôi đổi tư thế, tôi ngả người nằm xuống, kéo Hồng Anh xoay ngược lại. Nàng nhanh nhẹn ngồi cưỡi lên mặt tôi, đưa âm đạo nóng rực xuống sát miệng tôi. Ngay lập tức, tôi vùi mặt vào, bú liếm tham lam, trong khi cu của tôi được nàng nắm chặt, ngậm mút nhiệt tình.
Hồng Anh rên rỉ, đôi đùi khép lại kẹp chặt đầu tôi, cơ thể run lên từng cơn:
- “Á… trời… liếm giỏi quá… nhưng mà cu mày vẫn bé lắm…?”
Lời chê bai ấy khiến tôi càng hăng máu, liếm sâu hơn, bú kỹ càng hơn, để chứng minh cho nàng thấy tôi có thể làm nàng rên gào vì sướng. Chúng tôi quấn lấy nhau, âm thanh ướt át xen lẫn tiếng rên đầy mê loạn, cho đến khi cả hai không thể chịu nổi nữa. Tôi gồng mình, phun tinh ào ạt trong miệng Hồng Anh.
—-------
Sau khi nằm lấy lại sức, chúng tôi kéo nhau đi tắm. Hồng Anh tinh nghịch bắt tôi làm ngựa, cho nàng cưỡi trên lưng để đi vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp từ vòi sen chảy xuống, làm tóc nàng bết nhẹ, ôm lấy gương mặt và bờ vai thon thả của nàng. Từng đường cong dưới làn nước trong veo khiến tôi choáng ngợp – từ bầu ngực căng tròn, eo thon gọn, cho đến cặp mông mịn màng bóng loáng. Tôi không kìm nổi, cứ nhìn vợ mình mà cu lại bắt đầu dựng dần lên. Hồng Anh khẽ cười khi thấy ánh mắt tôi hau háu:
- "Anh nhìn gì mà ngốc nghếch thế hả? Chưa đủ no sao?”
Tôi lắp bắp: “Anh… không bao giờ thấy đủ… em lúc nào cũng đẹp quá…”
Bất chợt, nàng khẽ nhíu mày, nói nhỏ:
-“Anh này… em mắc tiểu quá…”
Không cần nàng nói thêm, tôi đã quỳ sụp xuống ngay, ngẩng mặt nhìn lên, đôi mắt cháy bỏng thành khẩn:
- “Cho anh… cho anh hứng đi… Anh muốn tất cả từ em.”
Nàng bật cười, đưa tay gõ yêu vào trán tôi:
- “Sao ngốc vậy… đến cái này cũng yêu sao? Đúng là đồ chó con.”
Tôi nghiêm túc gật mạnh:
- “Ừ, anh yêu tất cả… yêu mùi, yêu vị, yêu mọi thứ thuộc về em…”
Hồng Anh khẽ mím môi, rồi ngượng ngùng dạng chân, đưa âm đạo hồng hào, ướt át vì nước áp sát miệng tôi. Dòng nước ấm vàng óng tuôn ra, tôi há miệng hứng trọn, uống ngấu nghiến. Vị nồng nàn ấy lan tỏa, khiến tôi run lên vì sung sướng. Hồng Anh thở hắt ra khoan khoái, ngửa cổ để mặc cho dòng nước tiểu rời khỏi cơ thể, vừa rên khẽ vừa cúi xuống nhìn tôi:
- “Anh đúng là… con chó biến thái, rất biến thái…nhưng mà em thích vậy, từ giờ em sẽ cho anh uống nước đái của em nhiều hơn”
Nàng dùng một tay vuốt mái tóc ướt sũng của tôi, một tay đặt sau gáy giữ chặt, ép hẳn mặt tôi áp lên âm hộ mình khi tia nước cuối cùng nhỏ giọt. Tôi nuốt đến giọt cuối cùng, sau đó hôn lên háng nàng đầy say mê, trong lòng trào lên một cảm giác hạnh phúc không gì sánh nổi.