Tôi trở thành chó (phần 4)
Đã nhiều ngày trôi qua, tôi vẫn bị ám ảnh với giấc mơ đêm đó. Tôi biết tôi phải cảm thấy may mắn vì đó chỉ là một giấc mơ hoang đường. Tôi vẫn là một con người bình thường, Hồng Anh vẫn là vợ tôi, chúng tôi có cuộc sống hạnh phúc, êm đềm bên nhau. Nhưng tôi vẫn không thôi mơ tưởng về những khoảnh khắc nhục nhã khi tôi làm chó, để vợ mình hạ nhục, đánh đập… và những suy nghĩ đó khiến tôi kích thích.
Đêm đó, tôi trằn trọc không ngủ được. Ở bên cạnh, Hồng Anh đã chìm vào giấc ngủ say. Tôi ngắm nàng dưới ánh đèn ngủ mờ mờ. Nàng nằm nghiêng một bên, bộ váy ngủ bằng lụa mỏng tang màu kem tuột khỏi một bên vai, để lộ bờ vai trắng nõn mịn màng. Tấm vải mỏng ôm sát lấy đường cong cơ thể nàng, bầu ngực căng đầy nhấp nhô theo nhịp thở. Chiếc váy xẻ cao, trượt lên để lộ gần trọn đôi chân dài và cặp mông nở nang, chỉ còn lớp quần lót ren mỏng manh che phủ. Tôi suýt quên mất là vợ mình đẹp đến thế nào. Tôi nhìn chằm chằm vào thân thể nửa kín nửa hở ấy mà tim đập thình thịch. Một ý nghĩ điên rồ len lỏi:
-“Nếu bây giờ mình thử sống như trong mơ thì sao… bò xuống đất như chó, đến sát mông nàng…”
Thực ra khi quan hệ, tôi cũng đã từng kích thích và có hành động hôn hít mông Hồng Anh để tăng chút khoái cảm. Nhưng không hiểu sao, cái suy nghĩ hèn mọn, lén lút ngửi mông nàng khi nàng đang ngủ lại kích thích tôi khủng khiếp hơn bất kỳ lần ân ái đường đường chính chính nào.
Tôi từ từ tụt khỏi giường, chống tay quỳ gối xuống nền gạch mát lạnh. Bốn chi run run, tôi bắt chước dáng bò trong giấc mơ, lồm cồm tiến dần về phía mép giường, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cái cảm giác bò như chó giống trong giấc mơ cũng đã vô cùng kích thích.
Đến khi mặt tôi chỉ còn cách vòng mông đầy đặn của Hồng Anh vài phân, tôi không kìm được nữa. Cúi sát xuống, tôi vùi mặt vào lớp vải mỏng, hít một hơi thật sâu. Hương thơm nồng nàn xen lẫn chút mùi mồ hôi nhàn nhạt làm tôi choáng ngợp. Tôi rúc đầu sâu hơn, tham lam ngửi khắp khe đít căng tròn sau lớp ren, từng nhịp thở gấp gáp dồn dập như con thú đang đánh hơi. Một cảm giác nhục nhã mà ngây ngất dâng trào. Tôi biết mình đang làm điều lén lút với chính vợ mình – người tôi hoàn toàn có thể ôm hôn, vuốt ve khi nàng thức. Thế nhưng chính cái việc lén lút như chó, mặt úp sát mông nàng trong giấc ngủ, lại khiến cu của tôi căng cứng hơn lúc nào hết.
Sau khi hít ngửi mông đít Hồng Anh một lúc, tôi sợ nàng tỉnh giấc nên không dám tiếp tục nữa, nhưng tôi cần giải tỏa cơn nứng này. Vậy là tôi lén lút chui vào phòng tắm. Trong giỏ đồ giặt, chiếc quần lót bẩn Hồng Anh mặc ban ngày vẫn còn vương mùi cơ thể. Tôi run rẩy lấy nó lên, dí sát vào mặt, hít ngửi như kẻ nghiện. Bàn tay kia không kìm được, thọc tay vào trong quần, bắt đầu sục cu. Tôi còn lấy một chiếc quần lót khác của Hồng Anh, quấn quanh đầu cu để tăng khoái cảm khi thủ dâm.
Chỉ vài nhịp vuốt ve, khoái cảm dồn dập ùa đến. Tôi vừa hít thật sâu hương vị quen thuộc của vợ, vừa giật liên hồi, trong đầu tràn ngập hình ảnh mình bị xích, bị nhốt, bị ép làm chó dưới chân vợ và một gã đàn ông khác. Cảm giác nhục nhã hòa với khoái cảm khiến tôi run bắn người. Tinh dịch phun ào ạt vào lòng bàn tay, trong lúc tôi gục xuống thở dốc, mồ hôi ướt cả thái dương. Nhìn xuống, quần lót Hồng Anh đã ướt nhẹp tinh dịch.
Vừa thở phào nhẹ nhõm vì cơn nứng được giải tỏa, tôi giật mình khi cánh cửa phòng tắm bất ngờ mở ra, Hồng Anh bước vào và chứng kiến toàn bộ. Nàng mở to mắt nhìn cảnh thằng chồng đang quỳ thủ dâm với quần lót của nàng lúc đêm muộn. Trong giây phút ấy, tôi như hóa đá.
- “Anh… đang làm cái gì vậy?” – Giọng nàng vừa sửng sốt, vừa pha chút giận dữ, hoang mang.
Mặt tôi đỏ bừng, mồ hôi rịn ra. Tôi vội vàng lắp bắp:
- “Anh… anh xin lỗi… Anh không kiềm chế được. Anh… đã mơ… một giấc mơ rất lạ… trong đó anh… bị biến thành chó của em… và… của một người đàn ông khác nữa…”
Thế rồi tôi cúi đầu, xấu hổ kể lại giấc mơ của mình (tất nhiên tôi lược bỏ đi những tình tiết quá biến thái), tôi thú nhận tất cả: những đêm ám ảnh, lý do lén lút ngửi đồ lót của nàng, sự hưng phấn kỳ quặc khi giả làm chó dưới chân vợ mình. Mỗi lời thú nhận khiến tôi vừa run rẩy vừa nhẹ nhõm, như đã trút ra bí mật sâu kín nhất.
Hồng Anh im lặng hồi lâu, rồi bất ngờ bật cười khẽ, giọng vừa dịu dàng vừa châm chọc:
- “Thì ra ông xã của em lại biến thái đến vậy cơ à? … Nhưng mà cũng thú vị đấy.”
Nàng ngồi xuống cạnh tôi, ánh mắt hiền từ, ôn nhu đầy thông cảm:
- “Nghe này, nếu anh thật sự thích trò đó, em không phản đối. Vợ chồng thì cũng nên có cách hâm nóng cảm xúc. Nhưng sẽ có quy tắc rõ ràng: Chỉ khi nào em đồng ý, hoặc vào dịp cuối tuần, thì chúng ta mới chơi trò ‘chó con ngoan ngoãn’. Còn nếu anh dám lén lút như hôm nay nữa… thì đừng trách em phạt nặng.”
Tôi rối rít gật đầu, vừa mừng vừa xấu hổ.
Hồng Anh đứng dậy, khoanh tay:
- “Giờ thì em sẽ phạt anh. Vì dám lấy trộm đồ lót của vợ để làm bậy, từ mai anh sẽ phải làm việc nhà hết cho em một tuần: giặt đồ, rửa bát, lau dọn. Chó con thì phải ngoan, hiểu chưa, nếu không em đuổi ra khỏi nhà”
Tôi cúi đầu sung sướng, vội đáp:
“Dạ… vâng, thưa bà chủ.”
Hồng Anh bật cười, đưa tay xoa nhẹ lên tóc tôi như vuốt ve thú cưng. Khoảnh khắc ấy, tôi vừa nhục nhã vừa hạnh phúc, trái tim đập loạn nhịp: giấc mơ hoang đường đã bắt đầu bước ra đời thực. Ánh mắt vợ tôi bỗng lóe lên một tia tinh nghịch. Nàng nói:
- "À, còn một tội nữa anh chưa bị phạt… Anh nghĩ em không để ý sao? Anh lén bò như chó, rồi chui sát vào mông em mà hít ngửi khi em ngủ, có đúng không?… Đồ hư hỏng.”
Tôi lắp bắp, mặt nóng ran:
- “Anh… anh xin lỗi…tại anh…thèm em quá”
- “Vậy tiếp theo đây sẽ là hình phạt cho anh vì tội đó”.
Vừa nói hết câu, Hồng Anh đã kéo tôi lên giường, đẩy tôi nằm ngửa ra, động tác rất dứt khoát khiến tôi ngỡ ngàng. Nàng thong thả trượt chiếc quần lót mỏng manh xuống, để lộ cặp mông tròn căng, mịn màng. Rồi bất ngờ, nàng quỳ gối, ngồi lên ngay mặt tôi, áp da thịt nóng hổi vào mũi miệng tôi. Tôi há hốc miệng, nghẹt thở bởi mùi hương nồng nàn, vừa quen thuộc vừa mới lạ, mê hoặc.
- “Đây… có phải thứ anh thèm khát không? Việc gì phải lén lút khổ sở thế, muốn thì em cho, chỉ cần ngoan! Nào, thè lưỡi ra, liếm đi!"
Tôi run rẩy lè lưỡi, ngoan ngoãn liếm đít nàng. Mùi vị nồng đậm, hơi ẩm của da thịt và sự ấm nóng khiến tôi quay cuồng, vừa nhục nhã vừa rạo rực. Hồng Anh khẽ rên, hai tay bấu lấy ga giường. Nhịp thở của nàng dồn dập, cặp mông đè mạnh hơn xuống mặt tôi. Giọng nàng đứt quãng nhưng đầy uy lực:
- “Đúng rồi… chó phải biết làm chủ vui… ngoan… liếm đi, cho đến khi bà chủ của mày thỏa mãn…”
Tôi say sưa phục tùng, dồn hết sức như một con chó khát khao được chủ công nhận. Và rồi, toàn thân nàng run rẩy, tiếng rên bật ra cùng khoái cảm trào dâng. Hồng Anh vặn người, ghì chặt xuống mặt tôi, để cơn cực khoái trào ra, ướt đầy mặt và miệng tôi. Khi đã bình tĩnh lại, nàng thong thả rời khỏi mặt tôi:
“Thật không ngờ… trò này thú vị hơn em tưởng. Có lẽ cuối tuần tới, chúng ta sẽ chính thức thử. Nhưng nhớ nhé, chỉ khi nào em cho phép, anh mới được làm chó. Ngoài ra, anh vẫn còn phải dọn dẹp nhà cửa cả tuần để chuộc lỗi.”