Ngay tối hôm đó, tôi đã chuyển đến nhà vợ chồng Uyên, bắt đầu cuộc sống của một tên nô lệ thực sự. Nàng và David đang ngồi trên ghế salon ở phòng khách, trong khi tôi thì quỳ dưới sàn trước mặt họ. Đến bây giờ tôi vẫn không thể tin được tôi đang làm nô lệ cho cô bạn học xinh đẹp đã quen biết hơn chục năm.
“Từ giờ, mày sẽ chính thức trở thành nô lệ của bọn tao – Uyên nói với tôi – tuy nhiên nếu mày không làm bọn tao hài lòng, mày sẽ ngay lập tức bị đuổi ra khỏi cái nhà này, và mày cũng đừng mong tình bạn của tao với mày còn trở lại như trước được nữa, mày hiểu chưa? Tao sẽ không thể nào coi mày là bạn được nữa. Có một vài quy định mày sẽ phải tuân theo khi ở đây”.
Dừng 1 chút rồi Uyên lại nói tiếp:
Thứ nhất, mày phải tuyệt đối nghe theo mọi mệnh lệnh của tao và anh David. Cấm cãi, cấm chần chừ. Mọi hành vi không nghe lời sẽ phải trả giá bằng hình phạt đích đáng.
Dạ, con rõ rồi ạ! Mọi ý muốn của ông bà chủ sẽ đều là mệnh lệnh với con. – tôi dập đầu đáp
Cởi hết quần áo ra – David bất ngờ nói
Ơ…dạ… – tôi ngơ ngác
Mệnh lệnh đầu tiên cho mày đấy! – anh khẽ nhíu mày
Tôi sợ hãi, ngay lập tức cởi hết quần áo trên người ra. Lần đầu tiên trong đời tôi phải khỏa thân trước mặt người khác. Tai tôi đỏ bừng vì xấu hổ. Sự nhục nhã càng dâng lên khi Uyên và David nhìn cơ thể thôi, chỉ trỏ và bình phẩm như cách người ta bình phẩm về một món đồ, một con vật.
Em xem kìa, nó xấu hổ nhục nhã, nhưng cu nó lại cương lên, đúng là một con chó dâm
Và cương lên rồi mà cu nó vẫn ngắn 1 mẩu cơ, haha – Uyên nói. Hai vợ chồng họ cùng cười chế nhạo tôi vì điều đó.
Mang quần áo của mày, vứt vào thùng rác đi, từ giờ mày sẽ không cần thứ đó nữa. – David ra lệnh.
Tôi ngoan ngoãn làm theo. Đem vứt quần áo của mình vào thùng rác rồi bò trở lại quỳ trước mặt hai chủ nhân. Một cảm giác trần trụi và yếu đuối dâng lên trong lòng khi trên người không còn một mảnh vải che thân.
Điều luật thứ hai – Uyên nói tiếp – đó là khi ở trong nhà này, mày sẽ không còn tư cách con người nữa, mà chỉ là súc vật đối với bọn tao. Đó là lý do tao bắt mày vứt hết quần áo đi. Mày sẽ phải trần truồng 24/24h và bò như một con chó trong nhà này.
Vâng, thưa chủ nhân – tôi dập đầu lạy – con chưa bao giờ coi mình là con người. Con chỉ là con chó hèn hạ quỳ dưới chân ông bà chủ ạ. Con biết thân phận của mình rồi ạ!
Ừ, ngoan! – Uyên hài lòng gật đầu – tao đã đặt mua 1 cái chuồng chó cho mày và sẽ đặt nó cạnh tủ giày của bọn tao. Đó sẽ là chỗ ngủ của mày.
Ngoài thời gian làm chó, mày cũng sẽ phải làm tất cả việc nhà như một người hầu – David bổ sung – Khi gặp chủ, mày phải luôn quỳ trên mặt đất và mắt không được nhìn cao quá chân chủ khi chưa được phép.
Dạ, con đã hiểu ạ! – tôi cung kính đáp
Uyên lại nói tiếp:
Chưa hết đâu. Tao muốn mày quỳ trước cửa để đợi mỗi khi bọn tao đi vắng. Khi bọn tao chuẩn bị ra ngoài, mày phải ngậm giày của chủ, quỳ đợi bọn tao xỏ giày vào. Khi trở về nhà, tao luôn thích được cưỡi lên lưng nô lệ và để nó cõng vào ghế salon. Sau đó mày phải liếm chân cho chủ, giúp chủ được thư giãn chân. Mày hãy nhớ đấy!
Dạ, con sẽ luôn ghi nhớ nhiệm vụ của mình ạ
Uyên cười cười, lại nói tiếp với tôi:
Đừng có vâng dạ nhanh thế! Vẫn còn nhiều nhiệm vụ cho mày lắm. Khi tao và anh David làm tình, mày sẽ phải quỳ chầu chực bên cạnh giường vì rất có thể bọn tao sẽ sai mày làm gì đó. Ví dụ như mày sẽ phải bú cu cho anh David, liếm lol cho tao ướt. Mày sẽ được làm chất bôi trơn cho bọn tao. Trong khi bọn tao đụ nhau thì mày phải liên tục liếm chân bọn tao. Nếu làm bọn tao hài lòng, bọn tao có để sẽ cho phép mày nằm ngửa ra, và bọn tao sẽ đụ nhau trên cái mặt hèn hạ của mày. Thấy sao hả con chó?
Những lời này của Uyên thực sự là điều tôi ao ước bấy lâu. Tôi phấn khích dập đầu lạy hai chủ nhân của mình. Họ bật cười thích thú với sự hèn hạ đó của tôi. Uyên nói:
Còn một điều nữa, vì giờ đây mày đã mất tư cách con người, và sống như một con chó thì mày nên biết là thức ăn của mày không còn là thức ăn cho người nữa… Mày có bao giờ nghĩ đến việc ông bà chủ sẽ cho mày ăn gì chưa?
Đó là điều tôi hơi lo sợ. Tôi biết rằng là một con chó, tôi sẽ phải chấp nhận nuốt những chất thải mà chủ nhân ban cho. Tôi nghĩ nó sẽ rất kinh khủng. Tôi không chắc có thể làm được. Nhưng khi ngước lên nhìn ông bà chủ đang ngồi trước mặt mình đầy uy quyền, nhất là Uyên – đẹp như một nữ hoàng, tôi có thêm động lực để vượt qua giới hạn. Tôi muốn làm một con chó thực sự của Uyên.
Nghe câu trả lời của tôi, Uyên và David rất hài lòng. Họ cũng cảm thấy hưng phấn hơn và bắt đầu ôm hôn nhau.
Nói nhiều rồi, hãy để con chó này chứng minh bằng hành động đi nhỉ – David nói
Uyên gật đầu, ngoắc tôi bò lại gần.
Hôn mông tao đi, phần thưởng cho mày đó, hít ngửi mông đít bà chủ đi và chuẩn bị bú cu cho ông chủ nhé!