Những ngày sống chung một mái nhà với cô chủ với vị trí của một con chó, tôi luôn phải ở trong bộ dạng trần truồng và di chuyển bằng cách bò. Thật may mắn là hầu hết sàn nhà đều được cô chủ lót thảm rất êm, nếu không có lẽ chỉ vài phút bò là đầu gối tôi đã đau lắm rồi. Tôi rất biết ơn cô chủ về điều này. Thứ đồ duy nhất tôi được để trên người là chiếc vòng chó đeo trên cổ, như để chứng minh cho thân phận súc vật của tôi và sự sở hữu tôi của cô chủ vậy. Đương nhiên, tôi cũng sẽ không bao giờ được tự ý mở miệng nói tiếng người trừ khi cô chủ cho phép.
Cô chủ nói rằng tôi sẽ phải trần truồng như vậy trong suốt 1 năm ở đây. Mọi quần áo của tôi, nàng đều vứt đi hết. Nàng có thú vui nhìn con cu cương lên vì nhục dục của tôi khi phủ phục dưới chân nàng. Nàng sẽ thường châm chọc bằng những câu như:
– ” Trời ạ, cưng tự nhìn lại con cu thảm hại của cưng đi. Cưng làm chó cho chị thôi mà nó đã chào cờ rồi à? Cái thứ gì lại bị kích thích khi làm chó vậy?”
Hoặc để trêu chọc tôi hơn nữa, nàng sẽ lấy 2 ngón chân xinh đẹp của mình kẹp con cu của tôi lại và khẽ đưa lên đưa xuống vài lần cho tôi bị nứng rồi ngay lập tức bỏ ra.
Những khi cô chủ ra ngoài, nàng sẽ thường xích cổ tôi lại và nhốt trong wc, bắt tôi chịu đựng cảnh bị nhốt đúng như một con vật. Nàng cũng cẩn thận khóa cu của tôi lại bằng 1 cái chastity để phòng trường hợp tôi thủ dâm trộm trong lúc nàng đi vắng. Tôi là chó mà. Một con chó thì đâu được phép sung sướng nếu chủ nhân nó chưa cho.
Thế nhưng, một ngày nọ, trước khi đi học (nàng vẫn đang là sinh viên), cô chủ huýt sao và tôi nhanh nhẹn bò lại phía nàng ngồi, nàng xoa đầu nhẹ nhàng khen tôi ngoan và nói:
– ” Trước giờ đi đâu là cô lại xích cưng trong wc, lại còn khóa cu con lại. Cô thấy mình làm thế là hành hạ động vật (nàng nhấn mạnh 2 chữ “động vật”). Từ giờ, cô sẽ thả cho cưng đi lại trong nhà cho khuây khỏa nhé, và cô cũng không khóa cu của cưng lại nữa”.
Dừng 1 lúc cho tôi cảm nhận tin tốt đó, rồi cô chủ nói tiếp:
– Tuy nhiên, không khóa cu không có nghĩa là cưng được phép thủ dâm và tự thỏa mãn mình. Như đã quy định, trong thời gian làm chó ở đây, cưng không được phép xuất tinh. CÔ KHÔNG CHO PHÉP (nàng tiếp tục nhấn mạnh). Tất nhiên, trong lúc cô đi vắng, nếu cưng có lén thủ dâm thì cô cũng không thể biết được, trong nhà này cũng không hề có camera. Nếu cưng không chịu được cơn nứng, cưng có thể lén thủ dâm và dọn dẹp sạch mọi dấu vết. Cô sẽ không thể biết được điều đó. Chỉ là… nếu cưng làm như thế, thì là cưng sẽ phụ lại niềm tin và sự hi vọng của cô mà thôi. Vậy nhé, cô đi học đây.
Cô chủ nháy mắt tinh nghịch với tôi, trông thật xinh đẹp, rồi nàng bỏ tôi lại một mình.
Tôi nhận ra đây không phải ơn huệ mà chính là một sự hành hạ về tinh thần kinh khủng nhất mà cô chủ dành cho tôi. Thà rằng nàng cứ khóa cu tôi lại, hoặc nàng đặt máy quay khắp nhà để ngăn chặn tôi thủ dâm thì có lẽ tôi còn sợ hãi và không dám trái lệnh. Thế nhưng ngược lại, nàng buông thả cho tôi tự do quyết định hành động của mình. Điều đó khiến đầu óc tôi như nổ tung bởi 2 thái cực giằng xé nhau, 1 là cơn nứng đang đạt đến giới hạn và khao khát được cho tay xuống sục , 2 là cảm giác tội lỗi khi phụ lại sự tin tưởng của cô chủ. Lý trí và bản năng thi nhau quay cuồng trong tâm trí tôi. Đã có những khoảnh khắc, tôi để bản năng chiến thắng và đưa tay sục. Cứ thỏa mãn cơn nứng đã rồi tính sau, đằng nào cô chủ cũng đâu có biết. Thế nhưng, hình ảnh nụ cười xinh đẹp và cái nháy mắt của cô chủ lại hiện ra và tôi lại không muốn “phản bội” niềm tin của cô chủ. Có lẽ đây là thử thách mà cô chủ dành cho tôi. Vậy là tôi dội nước lạnh vào người cho quên đi cơn nứng.
Đó là 1 ngày dài chờ đợi. Tôi cứ vật vã liên tục giữa cơn nứng và sự quyết tâm. Mong sao cô chủ mau về để chấm dứt những giây phút kinh khủng này. Thế rồi, cuối cùng nàng cũng trở về. Vừa mở cửa ra, thấy tôi quỳ sẵn trước thềm, nàng liếc xuống con cu đang cương lên của tôi, khẽ mỉm cười hài lòng.
– Một ngày khó khăn với cưng nhỉ? Ngoan lắm, cô biết cưng sẽ không phụ lòng cô mà. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt cưng, là cô biết cưng đã không lén lút làm chuyện xấu. Để cô thưởng cho cưng nhé, chó ngoan!
Nói rồi cô chủ quay lưng lại, túm đầu tôi và úp mặt tôi vào mông nàng.
– Phần thưởng cho cưng vì sự trung thành đó. Chẳng phải những con chó nô lệ như cưng luôn thèm muốn được ngửi mông chủ nhân sao?
Nàng nói đúng. Lúc đó tôi như chìm vào cơn mê vì sung sướng. Cảm giác được úp sát mặt mũi vào cặp mông của cô chủ, hít ngửi mùi cơ thể nàng trong khi nghe những lời châm chọc của cô chủ, đó là một phần thưởng xứng đáng cho thử thách tôi đã vượt qua.
Kể từ đó, mỗi lần ra ngoài, cô chủ không bao giờ còn xích tôi hoặc khóa cu tôi nữa. Tôi được tự do trong khoảng thời gian nàng vắng nhà. Để dập tắt những cơn nứng, tôi dành thời gian lau dọn nhà cửa giúp cô chủ, hoặc đọc sách. Cô chủ không phải là người có thói quen đọc sách, nhưng nàng mua thêm rất nhiều sách mới để trên giá. Tôi hiểu rằng nàng có ý để lại đống sách cho tôi giải khuây khi tôi bị cách ly với xã hội. Tôi luôn thầm biết ơn và càng tôn thờ cô chủ hơn từ những điều tinh tế nhỏ nhoi đó.